Khoảng cách giữa Tô Minh và Thẩm Hạc chỉ tầm 3,4m nhưng hố trảo của Thấm Hạc chưa cần dùng đến nửa hơi thở đã đến trước mặt Tô Minh rồi.
Luồng khí sắc bén nổi lên từ dấu vết đó càng khiến mọi người ở đây run rẩy, luồng khí như xuyên thủng da đầu.
Đúng là mạnh quá đi!
Cơ Khâm và Công Tôn Lưu nhìn thấy vậy thì sắc mặt đều biến đối...
Nhưng đúng lúc này, Tô
Minh cũng ra tay.
Anh nghiêng người né tránh hổ trảo.
Đồng thời, anh hơi cong chân lên, khuỷu tay phải giơ lên.
Khuỷu tay hướng từ dưới lên trên mang theo lực khủng khiếp rồi đập về phía ngực của Thẩm Hạc.
Thẩm Hạc vốn tưởng rằng hổ trảo của mình có thể lấy mạng của Tô Minh rồi nhưng đâu có thể ngờ...
Trong chớp mắt, Tô Minh có thể tránh đươc?
Thấm Hạc nhìn thấy vậy mà đờ người ra.
Đừng thấy Tô Minh nghiêng người né tránh như một động tác đơn giản mà ai cũng có thể làm được.
Chứ trên thực tế, Thấm Hạc là người hiểu rõ hổ trảo của mình có lực như thế nào, tốc độ và độ chuấn xác ra sao? Ông ta biết rõ hổ trảo này không dễ tránh.
Ngay cả cậu chủ nhà mình là người ở cảnh giới tông sư cũng không thể tránh được.
Nhưng sao Tô Minh lại dễ dàng làm được?
Không chỉ vậy, Tô Minh còn phản công bằng khuỷu tay.
Thẩm Hạc vốn không coi Tô Minh ra gì nhưng lúc này ông ta đã thay đổi suy nghĩ của mình.
Ông ta cảm nhận được khuỷu tay của Tô Minh đập vào ngực mình, ồng ta không