Đúng lúc này.
Phía dưới.
"Ha ha ha! ", sau khi Tô Minh và Diệp Mộ Cấn rời đi, Cơ Khâm mới đứng dậy, gầm rống lên như một kẻ điên, oán độc, phẫn hận, cuồng nộ khiến gương mặt hắn vặn vẹo và trướng đỏ • • • ^ đến cực điểm như muốn rỉ ra máu!
"Tô Minh, Cơ Khâm tôi thề nhất định phải khiến anh muốn sống không được, cầu chết chẳng xong”, Cơ Khâm siết chặt nắm đấm Cơ Khâm rời đi.
"Anh, chúng ta cũng đi thôi", Lạc Thu Thuỷ nói.
"Thu Thủy, bạn học đại học kia của em mặc dù vượt ngoài mức tưởng tượng, nhưng cậu ta cũng chọc phải họa lớn rồi!", Lạc Phong thở dài: "Anh không dám tưởng tượng nhà họ Thấm sau khi nhận được tin Thẩm Tịch bị giết chết sẽ phẫn nộ đến mức nào đáy? Còn cỏ Thẩm Băng Tuyền!.
"
Lạc Phong càng cau chặt mày: "Hơn nữa, nếu xử lý không tốt, nhà họ Lạc chúng ta cũng sẽ bị liên lụy! Rốt cuộc, nguyên do của đêm nay đều nằm ở em!"
Lạc Phong cực kỳ hối hận, đêm nay thực sự không nên dẫn Lạc Thu Thủy theo.
"Được rồi được rồi, anh, anh đúng là dài dòng, đường đường là con cháu trực hệ của nhà họ Lạc sao lại có thể sợ cái này?”, Lạc Thu Thủy hừ lạnh một tiếng: "Chúng ta cũng trở về Ma Thành thôi, máy bay tư nhân đã đến sân bay rồi".
Viện võ đạo nhà họ Diệp.
"Tô Minh, hai thứ này giao lại cho anh, đêm nay hai thứ này vốn dùng để trao đổi với gốc nhân sâm ngàn năm tuổi kia! ", Diệp Mộ Cấn đưa lại chiếc hộp phong kín cho Tô Minh.
Bên trong hộp là một tập tranh trận pháp.
Còn có một viên tinh thạch của hung thú.
Hung thú là loại thú