"Dì, không sao, cháu không để bụng", Ngô Lập Thần cười nói, đưa một người đến làm lá chắn? Haha...!Tên đó tự đến chuốc nhục mà thòi.
Đương nhiên Ngô Lập Thần thấy Tống Cẩm Phồn và Tò Minh nắm tay thì không vui vẻ gì.
Một cái lá chắn thôi mà cũng dám động tay động chân?
Đúng là không biết điều.
Hắn ta đã quyết định sau
khi buổi xem mắt hôm nay thành công thì nhất định sẽ tìm cách đánh gãy tay tên nhãi này.
Ngô Lập Thần hắn không phải người rộng lượng.
Trong lòng Ngô Lập Thần thì Tống Cẩm Phồn đã là người phụ nữ của hắn ta, đặc biệt ngay lúc này khi gặp được cô ta thì hắn ta càng kiên quyết hơn.
"Cấm Phồn, con qua đây cho mẹ!", Mục Thanh Hoa trừng con gái rồi nói.
Tống Cẩm Phồn bĩu môi nhưng vẫn bước đến.
"Con nhóc chết tiệt này, mẹ
có chuyện nói với con”, Mục Thanh Hoa kéo con gái đến một bên, thì thầm dạy dỗ: "Con nhóc chết tiệt, con muốn làm mẹ tức chết phải không? Mẹ muốn con đi xem mắt con lại đưa bạn trai đến?”
"Chứ còn gì nữa ạ?"
"Con à, con thòng