Hắn ta nhìn Tô Minh như thể một tên ngốc vậy, nếu anh không lên tiếng còn đỡ, đây lại nói năng bừa bãi, còn nhận bản thân mình là Tô Minh đó!!! Ha ha ha!
Nói phét mà không thèm động não, Tống Cấm Phồn và Mục Thanh Hoa đều đang ở đây, nói năng linh tinh sẽ bị trừ điểm đó.
Tiếp sau, Ngô Lập Thần nhếch mày hếch miệng cười một tiếng:
"Anh Tô, nếu như những lúc bình thường mà anh giả danh là Tô thiếu gia đó thì cũng không phải là không được, vì dù gì cũng chẳng ai bóc mẽ anh!"
"Nhưng mà hòm nay anh mà giả danh thì sẽ ngượng đó, một lát nữa sẽ có một người bạn thân thiết tới đây, anh ấy vừa hay đang du lịch ở núi Phượng Hoàng thành phô Dương Giang, cách Nguyên Hải cũng khá gần, anh ấy nghe nói hôm nay tôi đi xem mắt nên đã sắp xếp tới chung vui".
"Anh ấy là Lâm Đình, người của nhà họ Lâm ở Ma Thành, cũng là thiếu gia dòng chính của
gia tộc danh giá của Ma Thành.
"Đêm đó, tại buổi đấu giá của thương hội Tứ Đỉnh, tiếc là nhà họ Ngô chúng tôi không tới tham dự, nhưng người bạn tốt này của tôi lại có mặt ở đó, đã chứng kiến tận mắt thực lực của Tò thiếu gia, anh ấy biết người đó trông như thế nào, lát nữa anh ấy tới rồi, anh không còn mạo danh được nữa đâu".
"Ha ha! ", Mục Thanh Hoa không nhịn được bật cười, càng lúc càng thêm châm biếm nhìn về hướng Tô Minh.
"Dì à, dì không biết đấy thôi, Tô thiếu gia gần đây nối tiếng lắm, rất nhiều con