Năm đó, khi vào Huyền Linh
Sơn, lúc lần đầu tiên ông già dạy mình võ đạo, chỉ nói một câu duy nhất: khi đánh nhau với người, không quan tâm đến những việc khác, giết chết đối phương mới là điều quan trọng nhất!
Cao Thanh Kiếm trước mắt chính là một yêu nghiệt vò song, nhưng cũng chính vì thế, ông ta có một điểm yếu chí mạng: tự phụ.
Rất nhanh.
Khoảng cách giữa Cao Thanh Kiếm và Tô Minh chỉ còn khoảng mười mét.
Đã rất gân rồi.
Nhưng đúng vào lúc này, Cao Thanh Kiếm đột nhiên ngừng lại.
"Thật kỳ lạ, câu thanh niên, cậu lúc này, rõ ràng là đang bị thương nặng, nhưng cứ cho tôi cảm giác có một xíu xiu nguy hiểm", Cao Thanh Kiếm nhíu mày.
Cho dù Tô Minh lúc trước vẫn còn mạnh khoẻ cũng chưa từng khiến cho ông ta có cảm giác nguy hiếm như vậy.
"Thiên Vần Kiếm!!!”
Tò Minh ra tay.
Cao Thanh Kiếm vẫn chưa đến gần, có chút đáng tiếc, nhưng bây giờ không ra tay thì sẽ bị Cao Thanh Kiếm phát hiện ra mất.
Anh chỉ đành xuất chiêu.
Lần này, vẫn là chiêu thứ nhất Tuyệt mệnh Phong vân của Thiên Vẫn Kiếm và tám phần kiếm ý cấp Nhập vi trung kỳ với 150 nghìn kg sức mạnh thuần tuý.
Sức mạnh thuần tuý càng khủng khiếp hơn những lần trước.
Bởi vì, máu tươi