Sau đó Tô Minh tiếp tục thử những kiểu tấn công khác.
Quyền cước và kiếm đều lập tức sử dụng, bao gồm cả thân pháp, anh tấn công mỗi vị trí trước mặt, không bỏ qua bất cứ vị trí nào, không để lọt bất cứ thứ gì nhưng vần không có hiệu
Không biết qua bao lâu...
"Thú vị đấy!", ánh mắt Tô Minh sáng lên, dường như anh phát hiện ra thứ gì đó.
"Không gian quái dị mình đang ở hiện tại hình như cùng chiều với không gian bên ngoài.
Kiếm pháp hoặc đòn tấn công quyền cước của mình có mạnh đến đâu thì cũng không đánh trúng thứ ở không gian cùng chiều bên ngoài".
"Mình nhất định phải tấn công xuyên không gian thì mới có thế phá vỡ được thứ đang
nhốt mình".
Tô Minh cố tìm manh mối, cuối cùng chỉ hai chữ thôi...!Không gian.
Tấn công xuyên không gian kiếu gì đây?
Rất đơn giản!
Chính là quy luật không gian.
Nếu như tiến sâu chút nữa thì chính là quy luật không gian và quy luật thời gian.
Tất nhiên, Tô Minh có thể khẳng định một điều, kể cả thế lực như Phiêu Diểu Tông có được một số bảo bối xuyên không gian làm phòng ngự thì cùng lắm cũng chỉ có thể liên quan đến quy luật không gian chứ không liên quan đến quy luật thời gian.
Liên quan đến quy luật thời gian chính là vấn đề rất sâu rộng, và Phiêu Diếu Tông thì không đủ tư cách.
"Quy luật không gian?”, Tô Minh hít một hơi thật sâu rồi khoanh chân ngồi xuống.
Mình cũng không vội! Nếu
đã phần nào tìm được căn nguyên vấn đề thì đi giải quyết vấn đề là được.
Tất nhiên muốn giải quyết được vấn đề này thì đúng là khó hơn lên trời.
Thế