Không ngờ nhà họ Hoàng lại nhận thua luôn?
Cái quái quỷ gì vậy?
Ngay cả Kỷ Thọ Niên cũng khẽ chau mày không ngờ tới.
Hiện giờ ở sân Tây Lâm, tất cả mọi người đều biết tiêu điểm của trận giao lưu ngày hôm nay đều dồn cả vào nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy.
Trận giao lưu này đích xác là trận quyết chiến của hai nhà.
Vì vậy những gia tộc khác đều cố ý tránh đường.
Từng ánh mắt lại một lần nữa nhìn về phía Tô Minh, Diệp Mộ Cấn và Ngụy Chấn Phong.
"Nhà họ Diệp, nhà họ Ngụy!”, Kỷ Thọ Niên nhìn chằm chằm vào Ngụy Chấn Phong và Diệp Mộ Cấn.
Lúc này không khí lập tức thay đổi, tất cả đều căng thẳng, kích động, nhiệt liệt; thậm chí còn có cả những tiếng vỗ tay.
Viện võ đạo nhà họ Diệp có hơn 300 người, họ đi vào lồng sắt dười sự dẫn dắt của Diệp Võ,
Diệp Phù và Chu Khánh Di.
Các học viên của viện võ đạo nhà họ Ngụy cũng vậy.
Lúc đi vào lồng sắt, đứng ở trên bục cao, mỗi người đều đứng ở một góc.
"Diệp Võ! Các người tưởng rằng nhà họ Diệp bám chân Tô Minh thì các người là vô địch sao? Ha ha...", Ngụy Khung là đội trưởng số một của viện võ đạo nhà họ Ngụy cười lạnh một tiếng, nói.
ở hông hắn có dắt một thanh đao nặng, trong ánh mắt sắc bén chứa đầy vẻ tự tin.
"Giết!", đáp lại câu nói của
Ngụy Khung là câu giết của Diệp Võ, chứ không có gì dài dòng.
Trước nay nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy đều đối đầu sinh tử, có cần nhiều lời không? Huống hồ, thời gian vừa rồi giáo tôn cũng dạy họ, có thể ra tay thì cứ ra tay; có thể giết thì cứ giết, nói nhiều chỉ làm tốn sức lực.
Trong lúc Diệp Võ hét lên câu giết thì...
"Giết!!", hon 300 học viên của viện võ đạo nhà họ Diệp đều hét lớn, khí tức kìm nén trên người giờ đây đều bùng phát ngút trời.
Khí chất cũng kinh thiên động địa.
Không khí trong sân Tây Lâm như bị đóng băng, mọi người đều cảm thấy ngạt thở.
Hơn 300 học viên của viện võ đạo nhà họ Diệp dường như thoắt cái đều biến thành những thanh đao và lưỡi đao sắc bén.
Lưỡi đao phát sáng đến ghê người.
Cùng với tiếng hô giết, hơn 300 học viên đột nhiên xông lên trước như điên như dại.
"ù, ù, ù...", không khí như
bùng nổ.
Không gian như vỡ tung.
Bất luận mọi người có chân khí yếu hay mạnh thì đều dùng hết sức gầm rú, vận chuyển chân khí trong người mình.
Họ vung vũ khí trong tay lên mà bất chấp tất cả.
Từng bước chân cứ cộc cộc giẫm lên trên bục cao.
Từ xa nhìn lại, bước chân của hơn 300 học viên viện võ đạo nhà họ Diệp rất đều nhau.
Cảm giác giữa họ như hình thành nên một trận pháp chỉnh
tề.
Còn điều đáng sợ nhất chính là tính hoang dã trên người họ.
Lúc này, hơn 300 người như hơn 300 con sói độc ác, đôi mắt họ lóe lên thứ ánh sáng tím đỏ như nhìn thấy kẻ thù giết cha.
Họ luyện tập trận chiến sinh tử hơn 30 ngày, lẽ nào lại vò ích sao? Trận chiến này mang lại tinh thần cho họ, giống như cỗ máy sát khí đang không ngừng vận chuyển.
Đáng sợ!
Đáng sợ quá đi!
Đừng nói là đám người vây xung quanh sân Tây Lâm, mà ngay cả đám người ở viện võ đạo nhà họ Ngụy ở trong lồng sắt cũng ngây người ra.
Cảnh tượng hơn 300 người của viện võ đạo nhà họ Diệp xông lên giống như một cơn lốc xoáy hay một cơn sóng thần vậy.
Quá là khủng khiếp!
Viện võ đạo nhà họ Ngụy có