Tò Minh chết thì làm sao bỏ qua cho những người có liên quan đến Tô Minh được? Nhất định phải khiến kết cục của chúng thê thảm hơn.
Không thể tự tay dày vò Tô Minh đến chết đúng là điều đáng tiếc.
Vậy thì những oán hận đó sẽ tính lên người của những kẻ liên quan đến Tô Minh thôi!
Trong Tây Lâm Sát trận lúc này!
Tô Minh đã rất yếu, toàn thân đều bị thương, có mấy ngàn, đến mấy chục ngàn luồng ánh sáng màu máu chiếu vào anh.
Nhìn anh lúc này không khác gì người máu.
Cũng bởi vì thế lực của anh tốt, cộng với năng lực hồi phục tự thân mạnh và còn có kho tàng huyết mạch không ngừng cung cấp chân khí và sức mạnh cho anh nên anh mới có thể miễn cưỡng gắng gượng được.
Nếu cứ tiếp tục như này thì anh sẽ kiệt sức mất.
Hiện giờ anh còn không nhấc nổi tay, vung tay múa Xích Ảnh kiếm cũng không nổi.
Điều kinh khủng nhất chính là sức kéo và sức hút vô cùng mạnh truyền đến từ khe sâu dưới lòng đất.
Tô Minh đã kháng cự đến mức cực độ.
"Mẹ kiếp! Cứ muốn kéo ông đây xuống dưới vậy! Vậy thì ông mày xuống xem sao! Lẽ nào là 18 tầng địa ngục?", đột nhiên Tô Minh nghiến răng nghiến lợi
thầm mắng.
Cũng là bị ép nên anh mới quyết định đi xuống dưới.
Không xuống dưới thì cũng không trụ được bao lâu.
Còn nếu xuống thì cùng lắm mấy phút nữa mình cũng sẽ bị kiệt sức mà chết, vậy thì chi bằng cứ xuống đó.
Biết đâu có cơ hội xoay chuyển tình thế? Mặc dù những nguy hiểm rình rập bên dưới khiến anh cũng sợ nổi hết gai ốc.
Tò Minh không kháng cự nữa.
Đột nhiên anh thấy mình trượt