“Hử? Đột phá rồi ư?”, đột nhiên, Ninh Triều Thiên kinh ngạc nhìn Tô Minh, ông ấy biết, Tô Minh trong khoảng thời gian này đã có cuộc gặp gỡ bất ngờ nào đó.
Bằng không cả cảnh giới cũng như sức mạnh không thể nào có thể tiến bộ nhanh như vậy được, cũng không có khả năng đã sở hữu năng lực hồi phục vết thương và sức sống đáng kinh ngạc.
Tuy biết là vậy, song được tận mắt chứng kiến, vẫn thấy rất sốc.
Không ngờ Tô Minh lại đột phá rồi?
Cảnh giới Tôn giả trung kỳ?
Quan trọng là, xem ra, khí tức vẫn tiếp tục tăng lên, lẽ nào vẫn muốn đột phá tiếp sao?
Ninh Triều Thiên khẽ nhíu mày, ông ấy lo lắng Tô Minh đột phá nhanh quá sẽ ảnh hưởng tới nền tảng cơ bản và tương lai của anh, vì dù sao ăn tham dễ chết nghẹn.
Ông ấy muốn can ngăn, thế nhưng lời vừa tới bên miệng lại thôi, lặng người, bởi lẽ sau khi cảm nhận kỹ, ông ấy lại phát hiện, khí tức trong người Tô Minh rất đầy và ổn định.
Chứ không phải là đột phá một cách cưỡng ép.
Mà hoàn toàn là do đã đạt đến ngưỡng để đột phá.
“Bí mật trên người thằng nhãi này đúng là khiến người ta phải đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác”, Ninh Triều Thiên lẩm bẩm một câu, trong đôi hốc mắt già nua của ông ấy không giấu được sự mong đợi và niềm tự hào.
Lại