Tất nhiên, không cần biết là nguyên nhân gì, Tư Thiên cẩm giờ phút này phải căng hết tất cả dây thần kinh của minh lên, cảm nhận uy hiếp tử vong mạnh mẽ.
“Song đao phá không!”
“Bày mươi hai tràm thiên thần!!”
“Bát hoang huyết ma đao!!!”
TƯ Thiên cẩm không dám giữ lại bất kỳ một chiêu thức nào nữa, cô ta điên cuồng tung chiêu.
Sát ý ập đến dữ dội, Tư Thiên cầm trông cứ như một đống máu.
Một quyền biến mất, màu máu bỗng chốc xuất hiện.
Hai thanh đao di chuyển, đao ảnh đầy trời.
Có cái lướt lên cao, có cái chém xuống đất.
Phá không gian, vỡ nát cà bầu trời.
Hai tay cô ta cầm đao, vung tay lên, cứ có cảm giác đao chém muôn dân.
Cực kỳ sắc bén.
Đao đạo, đao ý, đao thế, ba đao cộng lại đẩy song đao đến đỉnh cao của sức mạnh!
Nhưng.
Dù thế thì đối mặt với ba đòn quy vu trần ai, Tư Thiên cẩm vẫn không thể yên tâm được.
Bấy giờ cô ta đặt rất nhiều hy vọng vào bốn người Tiêu Dần, Tư Thiên cẩm này tạm thời chưa chết được, chì cần cố gắng đS ba đòn của Tô Minh, thì sau đó Tô Minh sẽ là người chết trưốc!
Quà nhiên.
Ngay sau đó.
Tư Thiên cẩm nhìn rất rõ, tất cả mọi người ờ Linh võ tràng đều thây rất rõ.
Bọn Tiêu Dần dồn hết sức tấn công, tất cả đều đánh vào một mình Tô Minh.
Tô Minh vẫn theo dõi Ngư Dung Băng sát sao, chắc chắn đòn tấn công của bốn ngưòi Tiêu Dan không thể ảnh hường đến Ngư Dung Băng.
“Keng”.
Bốn người bọn Tiêu Dần tấn công, đòn đánh chạm vào chuông Thiên Địa Huyền Hoàng bao quanh người Tô Minh trước.
Chuông Thiên Địa Huyền Hoàng chỉ có thể đỡ được một chút rồi biến mất, trở về người Tô Minh.
Tẩt nhiên là không thể chống lại được.
“Ha ha ha”, bốn người bọn Tiêu Dần nờ nụ cười kỳ quái, bọn họ nghĩ rằng nguyên nhân Tò Minh không quan tâm đến sự tấn công cùa bốn người họ là để khởi động chuông ảnh, nhưng dù chuông ành đó lợi hại thật, có thề giảm đi sức tân công cùa họ phần nào, nhưng cũng chỉ có như thế, sau đó thì sao?
Sau đó Tô Minh sẽ bị bốn đòn tân công khùng khiếp hóa thành một đống thịt nát.
“Hay lắm! Anh quá khinh thưởng người của Sát đường rồi!”, Tư Thiên cẩm hận không thể cất tiếng cười to, cực kỳ hưng phân, cô ta cũng nghĩ như thế…
Trong phút chốc.
Bốn đòn tân công đó đều đánh vào người Tô Minh.
Rõ ràng, tất cà đều đánh vào người Tô Minh.
Nhưng mà!
Nhưng…
Tô Minh không hề bị giết thành cát bụi.
Trên người anh chỉ có thêm vết kiếm, vết đao.
Chì gãy mất xương sườn.
Chỉ có chút máu tươi mờ nhạt.
“Ha ha ha”, bốn người bọn Tiêu Dần nờ nụ cười kỳ quái, bọn họ nghĩ rằng nguyên nhân Tò Minh không quan tâm đến sự tấn công cùa bốn người họ là để khởi động chuông ảnh, nhưng dù chuông ành đó lợi hại thật, có thề giảm đi sức tân công cùa họ phần nào, nhưng cũng chỉ có như thế, sau đó thì sao?
Sau đó Tô Minh sẽ bị bốn đòn tân công khùng khiếp hóa thành một đống thịt nát.
“Hay lắm! Anh quá khinh thưởng người của Sát đường rồi!”, Tư Thiên cẩm hận không thể cất tiếng cười to, cực kỳ hưng phân, cô ta cũng nghĩ như thế…
Trong phút chốc.
Bốn đòn tân công đó đều đánh vào người Tô Minh.
Rõ ràng, tất cà đều đánh vào người Tô Minh.
Nhưng mà!
Nhưng…
Tô Minh không hề bị giết thành cát bụi.
Trên người anh chỉ có thêm vết kiếm, vết đao.
Chì gãy mất xương sườn.
Chỉ có chút máu tươi mờ nhạt.
Không còn gì nữa.
Hơn nữa, dường như chưa đến một hơi thở,í vết thương trên người Tô Minh đã trực tiếp biến mất.
Cứ như dáng vè bị thương cùa anh lúc nãy chì là ảo giác mà họ tường tượng ra vậy thôi.
Cảnh tượng đó đã khiến tẩt cả mọi người phải trố mắt nhìn!
Quá đáng sợ.
Nên biểt rằng sức mạnh của bốn người bọn Tiêu Dan không hề kém cạnh gì!
Sức tấn công mà bốn ngươi cùng dồn lại, dù là một cao thủ cảnh giới Chân Hoàng không tránh né cũng sẽ chết!
Thế nhưng Tô Minh lại…
Mẹ nó chứ!
Bốn người Tiêu Dần càm thấy đầu mình như nổ tung.
Ngư Dung Băng lại khiếp sợ, xúc động đến nỗi phài chửi tục: “Mẹ nó!”
TƯ Thiên cẩm chỉ thấy cà người bị mình