Lõi thần hiện ra màu đỏ sẫm giống như con rồng được chạm khắc ngưng tụ thành lôi ấn màu đỏ.
Bùm…
Lôi ấn đánh ra trấn áp về phía Tô Minh.
Lôi ấn màu đỏ lớn dần lên che phủ bầu trời.
Nhất thời, lôi ấn dường như bao trùm tất cả.
Dòng điện dày đặc theo hư không chảy vào biển Vô Mệnh.
Trên biển xuất hiện những con sóng lên đến trăm mét thậm chí
là ngàn mét, nước biển màu xanh bắt đầu dần biến thành màu đỏ.
Trong lôi ấn có chứa ý cảnh lôi điện, giống như lôi thần đích thân ra tay.
Cảm giác như thế giới đã đến ngày tận thế.
Lúc này sắc mặt của Tô Minh vô cùng ngưng trọng.
Phải nói là sắc mặt của Tô Minh ngưng trọng một cách khác thường.
Bởi vì lòi ấn lao về phía anh và khóa chặt anh, khiến anh cảm nhận được mùi chết chóc.
Anh cảm nhận mình không phải là đối thủ.
Hơn nữa, cách biệt quá lớn.
“Rõ ràng đây là Vương Nộ Thương dùng đến năng lực thiên nhiên, nhưng tại sao lại mạnh
đến vậy?”, Tô Minh thầm hỏi thiên nữ Tạo Hóa.
Anh tận mât nhìn thấy chiêu này của Vương Nộ Thương là vươn tay nắm lấy lôi điện trên trời để tấn công anh.
Và lôi điện thuộc về năng lực thiên nhiên.
Trên thực tế, Tô Minh cũng có thể dùng đến năng lực thiên nhiên, thậm chí những tu giả võ đạo có thực lực thấp hơn Tô Minh cũng có thể làm được.
Nhưng đến hiện tại, Tô Minh có thế chắc chắn một điều, chưa CÓ ai có thể sử dụng được đến mức kinh khủng như này.
“Năng lực của thiên nhiên là vô tận, phải xem bản thân anh có thể nắm bắt và tận dụng bao nhiêu thôi”, thiên nữ Tạo Hóa nói.
Lúc này Tò Minh đã hiểu.
Nói cho cùng thì năng lực thiên nhiên là vò cùng.
Nếu như bản thân đủ mạnh thì có