Quá trâu bò!
Trâu bò ngoài sức tưởng tượng!
Việc này cần phải có lá gan cỡ nào chứ?
Trong mắt tất cả mọi người, đối mặt với Viêm Ma lão tổ, Tô Minh cho dù không trực tiếp quỳ xuống cầu xin tha mạng, tự sát, cũng phải bỏ trốn, né tránh gì đó mới đúng.
Nhưng Tô Minh thì sao?! Vừa chạm mặt đã ra tay trước!
Kiêu ngạo cực hạn.
Cường thế cực hạn.
Đến bản thân Viêm Ma lão tổ cũng không ngờ được…
Hơn nữa, một kiếm này của Tò Minh rất nhanh, Viêm Ma lão tố vốn không kịp chuẩn bị cho nên thật sự có chút không kịp ngăn cản.
Nhưng, Viêm Ma lão tổ cũng không sợ, ngược lại còn ra vẻ mỉa mai.
Trong thời gian chớp nhoáng, thân hình khổng lồ của nó nhẹ nhàng lách sang một bên lập tức tránh được nhát kiếm nhắm vào vị trí đòi mắt
quan trọng nhất của Tô Minh.
“Keng!!!”
Tiếng kim loại vô cùng thanh thúy va vào nhau lập tức vang lên.
Kiếm quang một kiếm đó của Tô Minh chém lên lưng của Viêm Ma lão tổ.
Đây là kết quả mà Viêm Ma lão tổ cố tình lách người, nó rất có tự tin với giáp lưng của nó, giáp lưng của nó có lực phòng ngực cực kỳ kinh người, chính là giáp lưng phòng ngự siêu cấp yêu nghiệt từ thời kỳ viền cổ, cho dù có dùng thần binh lợi khí thì
cũng khó mà chém rách được nó.
Thế nhưng.
Lúc này, sau một tiếng ‘keng’ lanh lảnh vang lên, thân hình khổng lồ của Viêm Ma lão tố lại… lại trực tiếp lùi về sau.
HA_______________ II
Am âm âm…
Bước chân có chút hoảng loạn, không thể khống chế mà lùi ngược về sau.
Thân hình to lớn giẫm lên đảo Tiên Âm.
Hòn đảo này vốn không phải chịu áp lực gì thì giờ đây bắt đầu có dấu hiệu chìm xuống.
Không chỉ vậy, khiến mọi người kinh ngạc là trên lưng Viêm Ma lão tố xuất hiện một đường kiếm dài.
Vệt kiếm đó không lớn nhưng khá sâu.
Hơn nữa, mặt của Viêm Ma lão tổ vốn đã xấu xí khó coi, giờ
đây đau đớn nên co quắp lại đến buồn cười.
“Hú, hú, hú…”, đau đớn và kinh hãi khiến Viêm Ma lão tổ gầm rú thành từng tiếng dài.
Còn Tô Minh thì không có thay đổi gì về sắc mặt.
Anh chỉ khẽ giơ tay lên…
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…”,