Hạ Tuyên phát biểu không lâu thì kết thúc, sau đó Thành Nham đã thấy ai đó đã đăng bản đầy đủ của video vào trong nhóm giao lưu hình xăm.
Thực ra, Thành Nham cũng nhận được lời mời diễn thuyết từ ban tổ chức, nhưng anh không thích tham gia náo nhiệt, lại không khéo ăn nói nên đã uyển chuyển từ chối.
Ban tổ chức đã mời nhiều nghệ nhân xăm hình nổi tiếng đến phát biểu với tư cách là giảng viên trong buổi giao lưu này.
Hạ Tuyên là người cuối cùng lên sân khấu, sau khi y phát biểu xong thì người trong phòng hội nghị hầu như đều tản đi.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com.
Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Thành Nham gặp nhóm người Hạ Tuyên ở lối vào phòng hội nghị, những thợ xăm hình đã gặp ở Giang Châu trước đó đều đến, bao gồm cả cả người đàn ông tóc bạch kim trẻ tuổi kia.
"Đã lâu không gặp, anh chàng đẹp trai." Người đàn ông tóc bạch kim mỉm cười chào Thành Nham.
Thành Nham mỉm cười: "Đã lâu không gặp."
Người đàn ông tóc bạch kim liếc nhìn Giang Mộ Bình, trêu chọc Thành Nham: "Còn mang theo gia quyến đến nữa cơ đấy, ân ái quá." Gã lại hỏi Giang Mộ Bình: "Anh là giảng viên, chắc là chưa nhìn thấy cảnh tượng như vậy bao giờ đúng không?"
Giang Mộ Bình nói thật: "Quả thực chưa từng thấy qua, rất thú vị."
Người đàn ông tóc bạch kim híp mắt cười: "Mỗi hình xăm chúng tôi xăm cho người khác đều có ý nghĩa riêng."
Một nam nhân đầu trọc nhẹ đẩy đầu gã ra, cười nói: "Mặt mũi của cậu cắt xuống cũng được tám lạng thịt nhỉ?"
Người đàn ông tóc bạch kia hừ một tiếng, ngửa đầu tránh tay của đối phương, sửa lại kiểu tóc bị rối tung, "Tony sư phụ mất tận nửa giờ làm tóc cho tôi đấy, cậu đừng làm rối của tôi."
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com.
Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Hạ Tuyên mặc quần áo chỉnh tề, có vẻ y không thích thắt cà vạt cho lắm, vừa phát biểu xong thì đã nới lỏng cà vạt ra.
Thành Nham hỏi y: "Tới chỗ của tôi ngồi một chút?"
"Ngày khác đi, lát nữa tôi còn có việc." Hạ Tuyên cởi cúc đầu tiên của chiếc áo sơ mi ra, giải vây cà vạt, tùy tiện quấn quanh cổ tay.
Hạ Tuyên gật đầu cùng Giang Mộ Bình chào hỏi: "Giáo sư Giang."
Giang Mộ Bình gật đầu: "Đã lâu không gặp."
Người đàn ông tóc bạch kim hỏi Hạ Tuyên: "Bây giờ cậu đi luôn à?"
Hạ Tuyên gật đầu.
"Đi bằng gì?"
Hạ Tuyên nói: "Tôi lái xe."
Hạ Tuyên chào tạm biệt những người có mặt, nói với Thành Nham: "Tôi sẽ ở Bắc Thành vài ngày, cậu gửi cho tôi định vị studio của cậu đi, lúc nào cậu rảnh thì liên hệ với tôi."
"Lúc nào tôi cũng rảnh."
"Vậy thì ngày mai tôi sẽ ghé qua."
"Được."
Hạ Tuyên vội vàng rời đi, hôm nay y đeo kính mắt, mặc chính trang màu đen, ngay cả bóng lưng cũng tựa như một giảng viên thực thụ.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com.
Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
"Quả nhiên là người đẹp vì lụa." Người đàn ông tóc bạch kim nhìn bóng lưng của Hạ Tuyên cảm thán, "Mặc một bộ âu phục thôi mà cũng đẹp như vậy, Hạ sư phụ của chúng ta vẫn rất có khí chất của một người có học."
Có người hỏi: "Hạ ca đi đâu mà gấp gáp quá vậy?"
Người đàn ông tóc bạch kim đáp: "Chắc là đi gặp người yêu, tôi nghe Tiểu Lương Tử nói người yêu của Hạ sư phụ là người ở Bắc Thành, mấy ngày nay cậu ấy vẫn ở Bắc Thành mà không có về Giang Châu."
Thành Nham bật cười, theo bản năng hỏi: "Bạn học Hướng đúng không?"
Hai mắt của người đàn ông tóc bạch kim sáng lên: "Tôi không biết, cậu biết không? Nào nào nào, mau cho tôi ăn dưa đi."
Thành Nham lắc đầu: "Tôi cũng không biết, chỉ là có nghe nói một chút."
Có người đề nghị: "Chúng tôi đã đặt phòng khách sạn, lát nữa sẽ cùng nhau dùng bữa tối.
Thành sư phụ, hai người cùng tham gia nhé?"
Thành Nham khéo léo từ chối: "Không được, hôm nay chúng tôi phải về nhà ba mẹ ăn cơm."
"Vậy à, không sao.
Ngày mai chúng tôi sẽ cùng Hạ sư phụ đến thăm studio của cậu, cậu có hoan nghênh chúng tôi không?"
Thành Nham cười nói: "Đương nhiên hoan nghênh."
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com.
Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Hạ Tuyên ở Bắc Thành một tuần rồi trở về Giang Châu, ngày hôm sau khi cuộc giao lưu kết thúc, y dẫn theo một số người bạn đến thăm studio của Thành Nham.
Thành Nham đã nói với y rằng anh muốn xăm một hình trên cơ thể.
Hạ Tuyên từ lâu đã biết Thành Nham không thích xăm hình lên người, nghe được Thành Nham quyết định như vậy, y cũng không có biểu lộ quá mức kinh ngạc, chỉ nói: "Nghĩ kĩ là được rồi."
"Cậu định xăm cái gì?" Hạ Tuyên hỏi anh.
Thành Nham nói là chữ do Giang Mộ Bình viết.
Hạ Tuyên bình thản gật đầu một cái, hỏi, "Tự mình xăm sao?"
Thành Nham lắc đầu, lần này anh định để Chu Vũ xăm cho anh.
"Đồ đệ của tôi."
Hạ Tuyên suy nghĩ một chút, vẫn muốn nhắc nhở Thành Nham: "Những thứ như hình xăm này thì một khi đã xăm thì nó sẽ theo cậu suốt đời, sau này dù cho cậu có hối hận muốn đi xóa thì nó vẫn sẽ mãi mãi đi theo cậu.
Thành Nham, cậu hiểu ý của tôi không?" Mặc dù Hạ Tuyên rất có tài hoa nhưng khi còn trẻ, quan niệm của y rất khác với Thành Nham.
Khi đó, sự thấu hiểu của y đối với hình xăm rất đơn giản và thuần túy, y cảm thấy hình xăm rất đẹp, rất nghệ thuật nên đã xăm rất nhiều hình lên cơ thể của mình.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com.
Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Nhưng Thành Nham lại luôn coi ý nghĩa đằng sau những hình xăm là quan trọng hơn cả, đối với anh, hình xăm không phải là một loại trang sức đẹp đẽ mà giống với việc diễn giải một đoạn cố sự hơn.
Thành Nham nhàn nhạt nở nụ cười: "Nếu không hiểu đạo lý này thì tôi cũng sẽ không cố ý đi xăm.
Bởi vì tôi muốn có kiếp sau, cho nên mới hy vọng không phải chỉ có một đời này."
Hạ Tuyên hiểu được sự quyết tâm của Thành Nham, y khẽ gật đầu.
"Chữ gì?" Hạ Tuyên hỏi Thành Nham, "Cho tôi xem một chút."
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com.
Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Ngày giao lưu hôm đó, sau khi Giang Mộ Bình liền viết xong câu thư pháp, Thành Nham đã mang bức thư