Mọi thứ đã trở lại quỹ đạo cũ, Thái Vy sau khi được bà cô tốt bụng tỉ mỉ chỉ dẫn rất nhanh đã tự làm tự xử một mình. Giờ đây Thái Vy đã làm ở đây được một tuần, cô rất nhanh đã được mọi người yêu quý, mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ, tinh thần của Thái Vy cũng phấn khởi, chỉ còn mỗi lỗi lo khoản tiền long cho bà phẫu thuật là xong. Còn bà Thái, tưởng chừng mọi chuyện đơn giản, mọi người đều bị vẻ ngoài của bà đánh lừa, trong tâm trí của bà vẫn còn vô vàn nỗi lo từ khi chiếc balo bị trộm mất.
Tâm bệnh, một căn bệnh dễ chữa mà cũng khó chữa, do yếu tố tiêu cực trong tâm trí nạn nhân nên tiêu cực sinh tiêu cực, mọi thứ đều tiêu cực, cuối cùng hút cạn hết mọi ý chí chiến đấu chống lại bệnh tật với người bệnh, nhưng bà Thái thì khác bà chỉ là lo lắng cho Thái Vy quá mức nên mới sinh ra tâm bệnh.
Từ hôm đấy, Thái Vy cũng gặng hỏi mấy lần nhưng không có câu trả lời từ bà Thái nên thôi, mọi thứ cứ tiếp tục theo tuần hoàn mà tiếp diễn. Bà Thái không muốn nói cho cô biết bởi nếu biết thì sẽ khiến cô gặp nguy hiểm, mất đi con trai, con dâu đã khiến bà quá là mệt mỏi rồi, bằng mọi giá bà phải bảo vệ cháu gái của bà.
Công việc của Thái Vy bạn tưởng với mức lương cao như thế là nhẹ ư? Không nhé lượng công việc của cô nhiều gấp 2 lần người thường, dọn dẹp hết phòng nọ đến phòng kia hút bụi, lau nhà, lau kính, quét mạng nhện. Với một tòa nhà 7 tầng như này với một người thì sẽ là hơi quá sức nên Thái Vy mới được nhận với một mức lương cao như thế.
Thái Vy thông qua Vũ Hành Long hỏi cũng biết được đáp án, hóa ra là hồi trước cũng thuê nhiều người nhưng tất cả đều không được ổn lắm, trước đó có một cặp vợ chồng phục vụ Nam Cường nên không cần mấy người dọn dẹp này, hai vợ chồng già rất được việc sau đó thì mẹ Nam Cường gọi ông bà về nên việc không còn người làm phải bắt buộc phải tuyển người nhưng sau đến 6 lần đổi người làm do không ưng ý người của Vũ Hành Long tuyển nên Nam Cường mới xuất chinh đi tìm người. Và người này chính là Thái Vy.
Thái Vy cười lớn chọc tức Vũ Hành Long: "Tôi biết ngay là cậu chả bao giờ được việc cả! Có mỗi thế thôi mà cũng chả tìm được phù hợp."
"Chị thì biết cái gì, tôi đã ấy rồi nhưng đám người kia điếc không sợ súng ấy chứ, nhờ thế mà chị mới được ngồi ở đây đấy, chị nên cảm ơn tôi đi!" Vũ Hành Long nhếch miệng châm chọc lại, hai người nói thôi một hồi thì giờ nghỉ đã hết Thái Vy quay trở lại với công việc.
Mất cả tuần dọn dẹp lại sạch sẽ, cô đã đạt được thành tựu gì? Vâng giờ tất cả mọi thứ đã được sạch bong sáng bóng, sạch không tì lỗ chân lông, mọi ngóc ngách ở cái công ty này đã được Thái Vy tiễn về thế giới bên kia!
Hôm đầu cô đã xử lí nhanh kinh khủng khiếp 2 tầng đầu, mọi người kinh ngạc giơ ngón tay cái biểu tình, Thái Vy lúc này cảm thấy rất có thành tựu.
Còn nốt cái phòng ăn, cô xử lí xong nốt là từ giờ thảnh thơi không mệt nhọc nữa. Và giờ đây thẳng tiến đến phòng ăn, tèn tén ten!
Thái Vy ôm dụng cụ lểnh kểnh đi về phía phòng bếp, lúc này mọi người đang tất bật làm đồ ăn. Cô nhiệt tình chào hỏi, mọi người cũng nhiệt tình đáp lại. Im lặng làm xong công việc của mình, tất bận phút chốc Thái Vy đã xong, xếp gọn