Thái Vy ngủ li bì sau một hồi, cô mở mắt đập vào mắt là một căn phòng lạ hoắc, đôi mắt của cô đang hơi bị khó chịu do thời gian dài đeo lens lâu. Cả người đau nhức phần thân đặc biệt là phần chân bị đạn bắn trúng. Thái Vy từ từ ngồi dậy nhìn lại tổng quát cơ thể, quần áo bẩn vẫn vậy trên bả vai đã được băng bó sạch sẽ, chân cũng thế.
Cô chớp mắt thở dài đêm qua xảy ra biết bao nhiêu là chuyện cô với Nam Cường thế nào lại xảy ra cái chuyện đấy chứ....
Trên bàn túi xách của cô ở đó, Thái Vy cử động nhảy lò cò đi đến, tiếp đến là nhảy lò cò vào nhà vệ sinh. Đứng trước cái gương cô thành thạo tháo lens khỏi mắt, như một sự giải thoát, đôi mắt xanh được thả ra ngoài, chớp chớp mấy cái cảm giác khó chịu bay đi hết. Đôi mắt xanh xinh đẹp khiến người ta muốn ngắm mãi không thôi. Cô lại chậm chạm lấy thuốc nhỏ mắt nhỏ vào để rửa mắt.
Lúc này Vũ Hành Long cầm theo đồ ăn đi đến, cánh tay đang bị băng bó thì để không tay còn lại cầm một mâm thức ăn ngon miệng. Không nói không rằng tự ý mở cửa đi thẳng vào. Cậu ngạc nhiên không thấy Thái Vy đâu liền trực tiếp hạ mâm thức ăn xuống đi tìm, mà ở trong phòng này chỉ có thêm nhà WC, thấy tiếng động lạ theo phản xạ có điều kiện cô ngoái người ra xem, lúc này Vũ Hành Long đang đứng ngay trước mặt.
Vũ Hành Long ngạc nhiên mắt mở to hết cỡ không nói được lời nào với Thái Vy. Ánh mắt của cô lúc này thay đổi sắc bén nhìn cậu ra lệnh:
"Ra ngoài."
Vũ Hành Long như bị ma xui quỷ nhập lập tức chớp mắt xoay người đi ra khỏi cửa. Lúc đóng cửa lại cậu mới hoàn hồn.... Mệnh lệnh tuyệt đối phát ra khí thế áp đảo này từ đâu? Một Thái Vy mà cậu không quen biết....
Cô nhanh chóng rửa nhỏ thuốc đau mắt, sau đó đeo lại lens với tốc độ siêu nhanh, trong lòng hoảng loạn, Thái Vy nhìn vào gương lấy hai tay đập mạnh vào má khiến nó đỏ ửng.
"Bình tĩnh, không sao, đối phương là Tiểu Long sẽ không lộ."
Cô nhảy từ nhà WC vào giường, Vũ Hành Long lúc này vẫn đang đứng ở cửa. Thái Vy chưa kịp lên tiếng bảo cậu vào Vũ Hành Long đã đẩy cửa bước vào.
"Chị....nó...như thế là sao...."
Thái Vy bặm môi không biết nên nói với cậu như thế nào.
"Tiểu Long, đừng nói cho ai biết nhé..." Thái Vy nhìn cậu ánh mắt thành khẩn.
Vũ Hành Long cau mày gật đầu.
Thái Vy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nói tiếp.
"Đôi mắt xanh này phiền toái lắm nên chị phải che đi, mong em sẽ giữ bí mật."
"Chị có bố mẹ là người nước ngoài à." Vũ Hành Long thực sự rất hiếu kì với đôi mắt xanh này, cậu cảm tưởng như đã gặp hay nhìn thấy nó ở đâu đó.
Bụng của Thái Vy rất hợp tác liền kêu lên ọt ọt đánh vỡ bầu không khí vữa nãy. Cô đỏ mặt gãi đầu.
"Chị đói rồi, ăn cơm đã."
Cậu ôm bụng cười, một mâm to Thái Vy ăn lia lịa gần hết một nửa già. Lúc này Vũ Hành Long cũng quay lại trên tay cầm một túi quần áo ném cho cô.
"Chị thay đi, nay rõ mệt luôn."
Thái Vy chầm chậm nhảy lò cò vài nhà vệ sinh, chậm rãi cởi hết đồ. Lúc này cô mới nhìn lại thân thể mình phản chiếu lên gương ở ngực chi chít những dấu hôn đỏ được đóng dấu cổ cũng có mấy cái may mà không nhiều... Đặc biệt hai đùi..... Ôi