Nam Cường cùng chẳng quan tâm nữa tiếp tục lấy giấy tờ công việc ra xem xét, Thái Vy ngồi im không chịu được thực sự là mặc váy rất vướng víu, cô có đôi phần ngại, bỏ qua cái may mắn kia đi thì nghĩ lại cô đang mặc một chiếc váy, với một đứa mà quanh năm suốt tháng chung thủy với quần âu, dép lào như cô thì điều này có chút không quen. Lăn qua lộn lại, cô rất muốn vận động một chút chút, nhưng ngay sau khi nghĩ đến đó thì cô lại gạt phăng đi, nhìn xuống cổ mình đang đeo một sợi dây chuyền bạc cực giá trị này mất thì xác định làm trả nợ cả đời. Rồi còn đôi bông tai nữa, nó khá nhẹ nhưng giá trị của nó thì thực sự nặng!
Nhìn chằm chằm vào mặt dây chuyền cô lại bất giác nhớ đến chiếc vòng cổ của cô do Hàn Mạc tặng khắc tên Thái Vy một cách tinh xảo, đã lâu rồi cô không mang ra xem lại và vệ sinh, tối nay về phải xem mới được! Lấy chiếc điện thoại trong túi, cô vui vẻ chơi Pikachu.
....
Rất nhanh đã tới nơi, công ty chính Nam Thị nằm ở ngay trung tâm thành phố rất nhiều người đi lại, nên lúc đến có đôi chút tắc đường. Và hôm nay những pha nhà báo, nhà văn đều tụ tập ở ngay sảnh trước. Chiếc Rolls-Royce đi vào đại sảnh, tất cả phóng viên hướng đến liên tục bấm máy, tách tách, Thái Vy cất điện thoại vào trong túi xách con chuẩn bị đi kèm với bộ lễ phục này. Cô nuốt nước bọt một cái khe khẽ, Nam Cường mới đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô một cái, hình ảnh anh tự nhiên dịu dàng cộng thêm sự đẹp trai toát lên mạnh mẽ khi anh mặc bộ đồ này tấn công Thái Vy dồn dập, cô mím môi gật đầu. Cúi gầm mặt xuống che đi khuôn mặt từ từ đỏ ửng của mình, do lớp trang điểm nhẹ Nam Cường tưởng cô vẫn sợ nên bồi thêm một câu an ủi: "Chịu khó lúc vào một chút."
Thái Vy gật đầu tay mướt mồ hôi, cầm lấy chiếc ví nhỏ. Nam Cường muốn trấn an cô hơn nhưng anh cũng khá là biểu đạt cái này, có người mở cửa xe, khuôn mặt lạnh tanh không góc chết của anh làm tất cả phóng viên nhà báo đều không nhịn được ghen tị, tiếng chụp tanh tách liên tục, bảo vệ rất nhanh đã xô đám người đó ra, thể hiện phong thái của một người đàn ông, anh đi ra về phía cửa bên kia mở cửa đón lấy Thái Vy, cô chậm chạp chui ra khỏi xe như ốc sên chui ra khỏi vỏ vậy, vừa lộ mặt một cái, nhà báo, phóng viên chụp ảnh liên miên. Sự căng thẳng chưa hề có bao giờ đột nhiên lại xuất hiện trong lòng cô, ngay lập tức bước xuống đôi giày cao gót cô đi không quen đã làm cô vấp, Nam Cường nhẹ nhàng tóm lấy eo của cô, đỡ cô lên lúc lướt qua tai còn nói một câu khiến cô vừa ngượng ngượng cảm giác tai của cô bỏng rát.
"Bình tĩnh, còn có tôi ở đây!" Một câu nói thì thầm chỉ có hai người nghe thấy, không khí vô cùng lãng mạn đương nhiên bọn phóng viên không thể bỏ qua khoảng khắc này điên cuồng ấn máy chụp. Thái Vy đúng dậy thẳng lưng hít một hơi sâu lấy dũng khí, nhớ lại những gì mình đã học và những clip cô được xem những cô người mẫu Catwalk thảm đỏ, nhắm mắt trong vòng 1s khí tức trên người cô thay đổi hoàn toàn mặc dù có chút hơi non nớt nhưng thực sự không tồi chút nào! Ánh mắt của cô đã tự tin trở lại, cô làm anh khá ngạc nhiên, tay hai người đan vào nhau anh giật nhẹ một cái ghé sát tai cô nói: "Cô làm tôi rất bất ngờ!"
Tưởng rằng chỉ có những bất ngờ nhỏ như vậy ai dè Thái Vy đã cho anh một quả bom tấn siêu phẩm bất ngờ hơn nữa ở đêm nay.
Thực sự là từ bất ngờ này đến bất ngờ khác từ sự thay đổi nhan sắc tới khí thế, thật ra anh định tìm bạn nhảy người mẫu gì đó nhưng anh rất ghét khi đụng chạm với người anh không thích đặc biệt là con gái, mà người mẫu thì đương nhiên sẽ dùng nước hoa nước hoét điều này anh càng