Thái Vy nặng nề bước từng bước trong bóng cây, cô bực tức không thể làm gì được, ruốt cuộc thì cô đã mắc nợ gì tên khốn đó năm lần bảy lượt hại cô mất việc... Thực sự cô rất muốn đánh người ngay lúc này, mẹ nó chứ....
Gốc cây ngay trước mặt Thái Vy dùng sức đấm mạnh một quyền vào thân cây, thân cây rung rinh nhẹ đủ hiểu lực đấm của Thái Vy mạnh cỡ nào, kết quả tay cô xây xước chút ít. Nhưng cô vẫn cảm thấy không đủ, cú đấm này không đủ làm nguôi cơn giận của cô. Thái Vy nhẹ nhàng bồi thêm một đạp vào thân cây này, trong một góc tối không ai để ý đến hành động của cô cả.
"Cảm ơn và xin lỗi mày nhé cây!" Thái Vy cúi đầu nghĩ thầm trong lòng xong xuôi cô lại đi tiếp tản bộ trên con đường nhỏ, tất cả hành động bên này Nam Cường cùng Vũ Hành Long đều nhìn thấy hết, Vũ Hành Long huýt sáo lái xe đi lên trước cô một đoạn.
Không nhanh không chậm kéo phanh tay nhảy xuống xe mở cửa cho Nam Cường một cách chuyên nghiệp. Nam Cường rời khỏi đi tiến nhẹ nhàng về phía cô. Thái Vy không nhận ra chiếc xe nhưng ngay sau khi người đi xuống không cần nhìn trong ánh sáng cô cũng biết đó là người nào. Thằng cha hại cô mất việc chứ đâu phải ai xa lạ, có chết cô cũng phải nhận ra nó. Mẹ nó dám xuất hiện trước mặt cô đúng lúc lắm, cô còn chưa xả giận đâu, gạt bỏ hết cả cái quy củ linh tinh không suy nghĩ kĩ Thái Vy mặt lạnh tiến đến hùng hổ muốn đánh nhau với hai người đàn ông bên này.
Vũ Hành Long muốn tiến lên để xử lí, Nam Cường chỉ nhìn ra lệnh anh không được xen vào, cả hai chạm nhau Thái Vy dứt khoát cho một cú đá vào người anh, rất nhanh anh liền né được mà không phản đòn, cô liên tục ra đòn một cách nhanh đến mức không ai nghĩ một đứa con gái chân yếu tay mềm như cô có thể làm được chuyện mà người tập võ lâu năm mới làm được. Nam Cường nhếch mép nụ cười hiện lên ngày càng đậm, không ngờ cô gái này lại khá đến thế. Sau một hồi qua lại Thái Vy đã thở bở hơi tai, đuối sức trông thấy ai nói chứ con trai và con gái khác biệt chắc chắn duy nhất chính là điểm này. Nam Cường chỉ nhìn và đây là lần đầu tiên anh phản kháng lại, cảm giác nguy hiểm, chính cái cảm giác lâu lắm rồi cô mới cảm nhận được, cảm giác đấy thường hiện hữu mấy lần trên sân thi đấu khi Thái Vy tham gia giải đấu huyện Taekwondo nhiều năm về trước.
Thái Vy hoảng hốt bước thụt chân không ổn định kịp liền ngã xuống mặt đấy, Nam Cường khá bất ngờ thật ra anh định chỉ dọa cô thôi sẽ dừng ở điểm mấu chốt ai ngờ cô gái này lại có thể né được, thực sự là quá tài tình, chắc chắn không phải ăn may cô gái này đã né trước khi anh kịp ra đòn hoảng hốt nên bị ngã.
"What, là ăn may đúng không đại ca.." Vũ Hành Long còn ngạc nhiên đến không tin phải hỏi lại Nam Cường cậu bị anh lườm nguýt. Chính bản thân anh cũng ngạc nhiên không kém gì cậu ta nhưng đó là sự thật, cậu ta là đám khá nhất trong bọn đàn em của anh mà còn bị ăn đòn nhưng cô gái này né được thực là tài tình đi?
Thái Vy bực tức chả làm được gì anh ta kết quả còn thua sấp mặt, tức trồng tức. Cô đứng dậy cay cú phủi quần áo, tức giận đi qua lúc này mới nghĩ thông mình đúng là ngu khi dây vào bọn người này! Thái Vy muốn nhanh chóng rời khỏi đây thì tiếng nói của anh người cô ghét nhất trong 23 năm nay đã cất lên.
"Bình tĩnh chưa." Nam Cường đánh mắt nhìn Thái Vy, cô gái này khiến anh có chút quen mắt rất giống người bạn hồi nhỏ của anh, ánh mắt không tồi rất có khí chất.
"Gì, hại tôi mất việc giờ còn ở đây hội đồng tôi, các anh có tin......." Thái Vy chưa nói hết câu Nam Cường liếc mắt ra lệnh Vũ Hành Long kéo cô lên xe, Nam Cường tự mình leo lên trước. Đáng ra lúc này Thái Vy nên phản kháng mạnh mẽ nhưng cảm