Chưa đợi Ánh Nguyệt trả lời Lý Thiên Như từ đâu xuất hiện kéo tay Hàn Triết Viễn nũng nịu nói"Triết Viễn,anh chơi cùng em đi"
Hàn Triết Viễn ghét bỏ hất tay Lý Thiên Như không chút thương tiếc,anh ta quay qua Ánh Nguyệt nói"Em chơi với anh vài ván thôi cũng được,lâu rồi chúng ta không gặp nhau"
Lý Thiên Như bị hất tay trước mặt nhiều người thì tức giận nhưng không từ bỏ ý định.
Cô ta ôm cánh tay Hàn Triết Viễn nói" Triết Viễn,anh dạy em ném phi tiêu đi? Để em hạ gục Ánh Nguyệt"
Lúc này Hàn Triết Viễn mới quay qua nhìn cô ta nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng, anh ta lạnh nhạt đáp" Cô mà cũng có cửa đòi thắng cô ấy à? Thiên Như cô đang bị ảo tưởng đúng không? Đừng nói là bây giờ trong tương lai cô có học mười năm ném phi tiêu chưa chắc bằng cô ấy!"
Lời vừa nói xong sắc mặt Lý Thiên Như đen lại,cô ta trợn mắt nhìn Hàn Triết Viễn không ngờ anh ta lại có thể nói mấy từ ngữ hạ nhục cô ta mà người được so sánh với cô ta lại là người cô ta ghét nhất!
Không đợi Lý Thiên Như nói thêm lời nào Hàn Triết Viễn quay qua nói với Ánh Nguyệt " Nguyệt,chúng ta lại chỗ ném phi tiêu.
Nếu em không biết ném thì anh có thể dạy"
Ánh Nguyệt khoăn tay nhìn hai người trước mặt đang diễn trò.
Cô không có ý định sẽ cùng Hàn Triết Viễn đi ném phi tiêu nhưng nhìn sắc mặt Lý Thiên Như rất sinh động cô lại muốn thử một lần chọc tức cô ta sẽ thế nào.
Ánh Nguyệt gật đầu bước đi cùng Hàn Triết Viễn nói" Tùy anh"
Đi lại chỗ ném phi tiêu Hàn Triết Viễn định lại gần hướng dẫn cô ném thì một bóng lưng ập đến khiến cô đứng hình.
Mùi hương quen thuộc từ sau lưng cô truyền đến.
Ánh Nguyệt quay lại nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Mạc Thiên Nhật Dạ không nói gì anh cầm tay cô cơ thể áp sát vào lưng cô dịu dàng nói" Dù mới tập ném phi tiêu nhưng thứ cần nhất là sự bình tĩnh.
Kiểm soát lực tay không cho phi tiêu lệch hướng! "
Đối với sát thủ bọn cô xem trò ném phi tiêu nhưng một thứ tiêu khiển.
Dù bắt cô nhắm mắt cũng có thể ném chính xác chỗ điểm cao nhất.
Hàn Triết Viễn là một người tự cao tự đại dám thách cô chơi cùng chắc vì nghĩ cô không giỏi trò này vì anh ta cũng đã tránh mặt cô suốt tám năm mà?Nhưng không lẽ Mạc Thiên Nhật Dạ cũng nghĩ không không biết chơi trò này?
Ánh Nguyệt cúi xuống nhỏ giọng vào tai Mạc Thiên Nhật Dạ" Mạc Tổng,anh thật sự nghĩ tôi không biết chơi trò này sao?"
Mạc Thiên Nhật Dạ không trả lời câu hỏi của cô vẫn đứng giảng giải về cách ném phi tiêu sao cho được điểm cao nhất.
Như vậy cũng tốt.
Cô cũng không muốn làm tâm điểm chú ý.
Lúc nãy đã đánh bóng vào lỗ hai lần nếu giờ còn ném phi tiêu ngay tâm thì nếu người ta không bàn tán cũng lạ.
Từ khi Mạc Thiên Nhật Dạ bước lại đây tiếng ồn ào cười nói của mọi người như im bật.
Không một tiếng động phát ra không khí như ngưng trệ.
Lý Thiên Như trừng mắt nhìn Ánh Nguyệt cô ta không biết cô kiếp trước làm gì mà kiếp này lại lấy hết tất cả mọi thứ của cô.
Không chỉ cô ta Hàn Triết Viễn và mọi người ở đây đều dán chặt ánh mắt nhìn hai người đang không màng đến sự bàn tán của những người đang có mặt.
Khi Mạc Thiên Nhật Dạ nói xong về cách ném phi tiêu anh vỗ nhẹ vai cô nói" Làm thử một lần xem"
Ánh