Mấy ngày hôm sau,Ánh Nguyệt được mời đến một bữa tiệc ở thành phố K,nơi mà Giảng Phàm sinh ra.
Đi cùng cô là Tôn Lịch Nhi và Giảng Phàm cùng với một người trợ lý.
Cô không đồng ý cho Tôn Lịch Nhi đi vì cô còn đem theo một bụng bầu nhưng cậu ta vẫn khăng khăng đòi đi để xem nơi lớn lên của Giảng Phàm thế nào.
Đứng trước cổng soát vé cô cùng lúc xem hai màn cẩu lương đến từ vị trí Tôn Lịch Nhi và Giảng Phàm.
Anh chàng luật sư của Tôn Lịch Nhi biết cô ấy phải đến thành phố K thì nhanh chóng hoãn lại công việc tức tốc chạy đến sân bay còn Giảng Phàm cùng anh người yêu ôm ấp tình nồng ý thiếp ở nơi đông người mà không biết ngượng.
Cả hau đều có điểm chung là đều có người yêu! Còn cô thì chỉ cô đơn lẻ bóng một mình!
Lên máy bay Tôn Lịch Nhi vẫn không ngừng được miệng mà nói" Cậu thấy chưa?Tớ đã nói rồi.
Người yêu của tớ rất chu đáo đâu giống lời cậu nói mà cậu cũng nên tìm ý trung nhân đi kẻo lại bị nghẹt chết bởi tớ và cô trợ lí của cậu đấy!"
Ánh Nguyệt lườm Tôn Lịch Nhi nhưng không nói gì.
Cúi đầu tiếp tục đọc tài liệu của mình.
Năm giờ sau,máy bay hạ cánh xuống thành phố K.
Bữa tiệc sẽ diễn ra vào ngày mốt.
Cô đến sớm một ngày để có nhiều thời gian vui chơi ở thành phố.
Kể ra cũng đã lâu cô cũng chưa được đi chơi.
Chuyến đi hai ngày lần trước cô cũng không được chơi gì,định bụng sẽ chơi thoải mái trong chuyến đi này.
Xuống máy bay cô nhanh chóng đến khách sạn mà mình đã thuê từ trước.
Khách sạn cô thuê khá gần với chỗ diễn ra bữa tiệc.
Khi đến khách sạn trời cũng tối cô cũng chỉ định ăn tối rồi đi ngủ phục hồi năng lượng để mai còn có sức đi chơi.
Rất nhanh nhân viên đã đưa đồ ăn cô đặt đến trước cửa.
Ánh Nguyệt vừa tắm xong,nghe tiếng gõ cửa thì nhanh chân ra ngoài.
Đem thức ăn vào chưa kịp ăn thì một cuộc gọi đã nhanh chóng đến.
Ánh Nguyệt không nhìn số điện thoại đưa lên tai nói" Alô"
Đầu dây bên kia im lặng một lúc mới lên tiếng" Ánh Nguyệt là tôi"
" Anh là ai?" Ánh Nguyệt nhíu mày đáp.
" Mạc Thiên Nhật Dạ"
Nghe xong cái tên này Ánh Nguyệt nhíu mày,khựng lại một lúc mới lấy điện thoại ra nhìn màn hình.
Một dãy số quen thuộc ập vào mắt cô.
Đây là số di động cá nhân của anh.
Lúc trước cô cũng đã có nhưng đã xóa lâu rồi không ngờ bây giờ lại thấy mà còn được số này gọi đến.
Nhưng sao giọng nói của Mạc Thiên Nhật Dạ lại khác vậy?
Một người khiến cô thay đổi,biến cô từ một con người lạnh lùng chuyển sang ấm áp nhưng lại tàn nhẫn phá nát trái tim cô.
Nhưng lúc nãy cô lại không nhận ra giọng nói của anh!
Không lẽ do mới tắm nên nước đọng vào tai khiến cô không phân biệt được âm thanh?
Ổn định lại cảm xúc Ánh Nguyệt cất lời" Mạc Tổng,anh gọi đến là về việc tư hay công?"
" Việc tư hay công em mới chịu nói chuyện đàng hoàng với tôi?"
" Việc công thì một chút còn tư thì miễn"
Thấy đầu dây bên kia im lặng Ánh Nguyệt kiên nhẫn nói tiếp" Mạc Tổng,tôi không có nhiều thời gian chơi với anh.
Một là anh nói lí do điện tôi hai là tôi cúp máy!"
Vốn Mạc Thiên Nhật Dạ là người lạnh lùng.
Lúc trước ít nói bây giờ thì lại càng không phát ra một tiếng nào.
Cô sợ cứ tình trạng này đến lúc từ giã cuộc đời anh chỉ có thể nói vài từ rồi ngủm thôi.
Nhưng bây giờ anh lại gọi cô đó đã làm cô bất ngờ,nhưng Mạc Thiên Nhật Dạ lại không nói gì khiến trái tim cô lên xuống thất thường.
" Nghe nói em đến thành phố K để tham gia bữa tiệc của gia tộc nhà họ Cảnh?" Đến khi Ánh Nguyệt định nhấn nút cúp cuộc gọi thì Mạc Thiên Nhật Dạ mới chịu hả miệng ra mà nói.
Ồ.
Thì ra chồng cũ của cô suốt ba năm không gọi cho cô một cuộc gọi bất chợt gọi đến là để nói chuyện này!Nhưng có đều liên quan gì đến anh?
Ánh Nguyệt bật cười dựa lưng vào cửa đáp" Nếu tôi nói sẽ đến hoặc tôi nói không đến thì?"
Không đợi Ánh Nguyệt nói nhiều đầu dây bên kia vang lên tiếng cười trầm thấp,cô nghe anh nói" Thì ra em đã đến.
Đúng là Tổng giám đốc Ánh Nguyệt có khác!"
Cô chưa kịp hiểu ý của Mạc Thiên Nhật Dạ nói là gì thì lại anh nói tiếp" Nếu em đến bữa tiệc của nhà họ Cảnh chưa chắc sẽ vui đâu.
Trên đời này có nhiều điều chúng ta không nên biết thì cuộc sống sẽ tốt hơn Tổng giám đốc Ánh Nguyệt,nhỉ?"
Ánh Nguyệt một lần nữa không hiểu ẩn ý của lời nói của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Định lên tiếng hỏi nhưng nghĩ lại chưa chắc lời anh nói đã đúng nên nhanh chóng kết thúc cuộc gọi.
Cô không rảnh tới mức khơi ra những chuyện chưa chắc đã là sự thật.
Vả lại nghe cách Mạc Thiên Nhật Dạ nói chắc