Một số người sửng sốt nhìn Ánh Nguyệt.
Không ngờ cô đã có một đời chồng rồi.
Nhưng cái bọn họ thắc mắc là sao khi nói về chồng của cô Ánh Nguyệt lại rất bình tĩnh không có chút đau buồn.
Mạc Thiên Nhật Dạ ở phía đối diện lạnh lùng nhìn cô.
Không khí với tầng áp suất thấp bao quanh bàn khiến bọn người ngồi đó phải rét run.
Triệu Diên Phúc đứng bên cạnh chỗ ngồi Mạc Thiên Nhật Dạ suýt chút nữa đã tự sặc nước miếng của chính mình.
Mấy người hồi nãy hỏi đối diện với khuôn mặt ma mị của Ánh Nguyệt chỉ biết run run khóe môi ngồi đó không có ý định hỏi tiếp.
Ấy vậy mà vẫn có người gan lớn hỏi cô" Vậy Tổng giám đốc Ánh Nguyệt ba năm nay không quen thêm người nào chắc là quá yêu người chồng quá cố chăng?"
Người chồng quá cố?
Nghe bốn từ này Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng liếc nhìn người vừa mới phát ra ngôn từ đầy ẩn ý đó.
Khác với vẻ mặt muốn giết người của Mạc Thiên Nhật Dạ,Ánh Nguyệt vẫn lạnh nhạt nhìn người vừa mới hỏi đáp" Người dù gì cũng đã mất không thể xác nhận chính xác cảm xúc bây giờ nhưng chắc chắn đã từng yêu"
Cô chỉ nói đúng những gì mà Mạc Thiên Nhật Dạ từng nói.
Nếu như không quên được thì cứ nghĩ anh đã chết.
Như thế mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Lời vừa dứt hàng trăm ánh mắt dán chặt lên người Ánh Nguyệt.
Một số thì không tin lời cô nói vì nhìn cô trông rất trẻ một số khác lại ngưỡng mộ tình cảm mà cô dành cho chồng của mình.
Nhưng chắc chắn Chu Lộ Khiết và cả Hàn Triết Viễn sẽ không tin câu truyện hư cấu mà cô vừa nói.
Lý Thiên Như đứng cạnh Hàn Triết Viễn nghiến răng nói" Chị ta đang nói cái quái gì vậy! Anh Nhật Dạ còn đang ngồi trước mặt chị ta.
Như vậy chả khác nào trù ảnh chết! Anh Nhật Dạ ngồi yên chứ nếu là em đã bóp cổ chết chị ta từ lâu!"
Hàn Triết Viễn lạnh nhạt liếc nhìn ả ta,cúi xuống hờ hững nói" Tất nhiên cô sẽ không có cửa động vào cô ấy.
Vả lại đừng nói là bóp cổ lại gần Ánh Nguyệt chưa chắc cô đã có cơ hội!"
Điều anh ta quan tâm không phải là câu nói của Lý Thiên Như mà là câu nói của Ánh Nguyệt.
Đã từng yêu.
Ánh Nguyệt thật sự đã từng yêu Mạc Thiên Nhật Dạ?
Một lúc sau,thấy không khí trên bàn quá náo nhiệt ồn ào, nên Ánh Nguyệt xin phép ra ngoài.
Khuôn viên của bữa tiệc này là một vườn hoa đủ mọi loại khiến người ta thích thú mà liếc nhìn.
Lúc nãy trời có mưa nên sân khá trơn.
Ánh Nguyệt mặc bộ váy ôm bó dài tới mắt cá chân,cô mang giày cao gót nên di chuyển khá khó khăn.
Bất chợt cô ngã xuống,tiếng gót va chạm với sân làm cô không ý thức được thăng bằng.
Bỗng cơ thể bị ai đó ôm vào.
Ánh Nguyệt nhíu mày ngước lên nhìn người vừa mới đỡ mình.
Anh ta có khuôn mặt khá điển trai,mái tóc uốn nhẹ càng làm tăng lên độ điển trai của người đàn ông.
Thấy Ánh Nguyệt cứ nhìn mình chằm chằm,anh ta lên tiếng nói" Xin hỏi cô có thể buông tôi ra được chưa?"
Nhận thấy mình quá thất lễ,Ánh Nguyệt buông người đàn ông ra,chỉnh lại tóc rồi đáp" Cảm ơn,lúc nãy đã thất lễ,mong ngài bỏ qua"
Người đàn ông bật cười nhìn Ánh Nguyệt đáp" Không sao,nhưng Tổng giám đốc Ánh Nguyệt đây giờ này không ở đại sảnh mà lại chạy ra đây ngắm hoa sao?"
Ánh Nguyệt nhìn người đàn ông,không hiểu sao anh ta lại biết mình là ai.
Không đợi Ánh Nguyệt hỏi anh ta đã lên tiếng" Tôi là Cảnh An Nhiên.
Con trai trưởng của gia tộc nhà họ Cảnh.
Chắc Tổng giám đốc Ánh Nguyệt đây biết tôi nhỉ?"
Ồ.
Là con trai của Cảnh Âu Tây có thể nói người đang đứng trước mặt đây là người thừa kế gia sản nhà họ Cảnh.
Anh ta biết cô cũng chẳng có gì là khó hiểu cả.
Ánh Nguyệt đáp" Sao tôi lại không biết Cảnh Tổng nhưng có điều tôi không hay xem tin tức rất ít khi tìm hiểu về chuyện nhà của các gia tộc.
Nếu như nói sai gì mong Cảnh Tổng đây bỏ qua.
"
Cảnh An Nhiên gật đầu xem như đồng ý với Ánh Nguyệt rồi lại nói tiếp" Chút nữa sẽ có màn khiêu vũ nhưng tôi lại không có bạn nhảy.
Không biết cô Ánh Nguyệt đây có muốn làm bạn nhảy của tôi không?"
Bữa tiệc này vốn là do nhà họ Cảnh tổ chức.
Được con trai trưởng nhà họ Cảnh mời làm bạn nhảy thì đây là phước mấy đời của cô đây.
Ánh Nguyệt nhìn Cảnh An Nhiên,do dự đáp" Không phải là muốn hay không.
Nhưng tôi vốn là người làm ăn cũng không có chút địa vị gì.
Được Cảnh Tổng đây mời làm bạn nhảy chỉ sợ là! "
Cảnh An Nhiên cười đáp" Cũng chỉ là khiêu vũ với nhau một bài.
Không có phân cao thấp.
Tổng giám đốc Ánh Nguyệt đây nghĩ nhiều rồi"
Với tiếng bàn tán xôn xao của mọi người.
Cảnh