" Ba xin ba tin tưởng con chỉ vài năm nữa thôi hai công ty này sẽ sinh lợi nhuận rất khả quan"
Lý Nhật Trường định nói gì đó nhưng khựng lại.
Đứa con gái này của ông rất tùy hứng điều này là ông biết rõ.
Sau khi mẹ nó qua đời thì ông tái giá thì chưa bao giờ Lý Thiên Nguyệt nói chuyện tự tế được với ông.
Lúc nào điện qua điện thoại chưa nói được câu nào thì đã ầm ĩ lên.
Nhưng hôm nay lại nói chuyện rất dịu dàng ba xin ba hãy tin tưởng con khiến Lý Nhật Trường khó hiểu thêm về cô con gái này.
Giọng nói khần khẩn ngữ điệu bình tĩnh như một người kinh doanh thứ thiệt khiến cảm xúc của ông khó tả.
Lý Nhật Trường im lặng bỗng không vui nói " Chiều nay con tranh thủ về nhà tường trình mọi việc cho ba, ba sẽ cho tài xế qua đón con"
" Không cần đón con có thể tự lái xe đến ạ" Bây giờ bệnh của Lý Thiên Nguyệt cũng đỡ hẳn rồi ra ngoài chỉ cần mặc thêm áo ấm là được rồi.
Nhớ ra hôm nay hứa sẽ đến bệnh viện thăm Tôn Lịch Nhi nên cô giải thích" Hôm trước Tôn Lịch Nhi bị tai nạn đang trong bệnh viện nên con ghé thăm cậu ấy rồi mới đến ạ"
" Được"
Lý Thiên Nguyệt nói tiếp" Trước sáu giờ con sẽ về đến nhà nên ba nhớ kêu dì Kim làm những món con thích nhá"
Lý Nhật Trường lâu rồi mới thấy con gái nói chuyện dịu dàng với mình như vậy thật đúng là một chuyện khó quên.
" Nhớ lái xe cẩn thận đừng có bất cẩn!" Dù Lý Nhật Trường có hung dữ nhưng vẫn dặn con gái phải cẩn thận và giọng nói cũng dịu xuống.
Lý Nhật Trường không nghe được tiếng động gì bên đầu dây bên kia mới cúp máy cái " rụp"
Vừa đúng sáu giờ chiều Lý Thiên Nguyệt lái xe vào Lý Gia.
Lý Thiên Nguyệt vừa lái xe vào trong sân, Lý Thiên Như đang nghịch điện thoại ở ban công lầu hai đã nhìn thấy bóng dáng của Lý Thiên Nguyệt.
Cô ả em đặt điện thoại xuống vẻ mặt không giấu nỗi sự kinh ngạc nhìn về phía cô.
" Chị sao chị về đây?"
Lý Thiên Nguyệt làm như không nhìn thấy cô ả em đậu xe xong đi thẳng một mực vào nhà.
Dì Kim từ trong bước ra chào đón" Đại tiểu thư đã trở về, mấy tuần đã không gặp cô rồi!"
Lý Thiên Nguyệt diễn như rất nhớ dì Kim ôm dì hỏi " Dì Kim dì có nhớ con không?"
" Nhớ làm sao không nhớ con được.
Lúc nãy ông Kim nói cô sẽ về đây ăn tối nên tôi đặc biệt nấu những món ăn mà cô thích đấy" Dì Kim cười híp mắt vỗ vỗ vai Lý Thiên Nguyệt nói " Lần này trở về có muốn ở lại đây mấy ngày không?"
Lý Thiên Nguyệt vẫn chưa trả lời bước vào cửa đã thấy người mẹ kế Triệu Mỹ Hân bước ra.
Bà ta chạy lại chỗ cô với khuôn mặt không thừa một chút giả tạo nói " Cuối cùng con cũng về rồi nếu con không về sớm chắc ba con đến đó bắt người về đấy"
Lý Thiên Nguyệt lạnh lùng nhìn bà ta lạnh nhạt nhấc khuyển tay ra không cho thứ dơ bẩn đụng vào.
Không biết Lý Thiên Nguyệt có ưa bà này và biết con người thật của bà ta không nhưng cô vừa gặp thì đã không ưa rồi đấy.
Trên mặt ghi rõ hai chữ giả tạo.
Lý Thiên Nguyệt quay lại nhìn dì Kim hỏi" Ba con đâu rồi ạ"
Dì Kim bị đẩy sang một bên lên tiếng" Ông