Sáng hôm sau, như thường lệ Mạc Thiên Nhật Dạ đi làm còn cô ở nhà làm cô vợ ngoan.
Ngày rồi lại ngày trôi qua đột nhiên điện bảo cô" Chị, chị có ở nhà không mà sao ở làm không cho em vào vậy?"
Lý Thiên Nguyệt chợt nhớ lúc trước mình căn dặn người làm không cho Lý Thiên Như vào nhà vì vậy tất nhiên cô ta sẽ không được vào rồi.
" Em tìm đến nhà chị để làm gì?" Lý Thiên Nguyệt thấp giọng nói.
" Em có một cái này muốn cho chị xem chị mau cho em vào nhà đi!" Lý Thiên Như nói.
" Hay là chị gửi địa chỉ cho em đi rồi em đến" Lý Thiên Như rất kiên trì nói.
Lý Thiên Nguyệt thật sự rất tò mò Lý Thiên Như định giở trò gì nữa nên gửi địa chỉ cho cô ta.
Lý Thiên Nguyệt hẹn gặp Lý Thiên Như tại món quán bánh ngọt.
Nơi này cách khá xa Mạc Gia điều này khiến Lý Thiên Như rất khó chịu
Lý Thiên Như đi vào quán đã thấy Lý Thiên Nguyệt ngồi ở gần cửa sổ uống trà sữa nhìn vào điện thoại.
Lý Thiên Nguyệt vờ như không thấy vẫn cấm đầu nhìn chầm chầm vào điện thoại, khi Lý Thiên Như đi tới cô mới nói với giọng lạnh nhạt" Ngồi đi, rốt cuộc là em có chuyện gì muốn nói?"
Bây giờ cô cũng không cần phải giả làm chị em thân thiết với cô ta nữa.
Cô đến đây chỉ muốn xem cô ta lại định giở trò gì khi cô ta sắp làm trò cười cho thiên hạ.
Lý Thiên Như đưa cho cô một cái hộp tinh xảo" Chẳng phải chị muốn tặng cho ông nội Mạc một bàn cờ sao? Đây là bàn cờ của ba nhưng em xin rất lâu mới cho đấy! Vì vậy ngày mai chị hãy lấy bàn cờ này tặng cho ông nội Mạc đi!"
Lý Thiên Như vẫn chưa biết chuyện cô đã lấy được cuốn sách dạy đánh cờ.
Lý Thiên Nguyệt vẫn không ngẩn đầu lên nhìn vào điện thoại như cũ, một lúc sao cô mới lên tiếng với giọng nói lạnh lùng xa cách chả giống với Lý Thiên Nguyệt" Hình như em rất quan tâm đ ến tiệc mừng thọ của ông nội Mạc nhỉ?"
Nghe vậy Lý Thiên Như liền giở giọng chị em tốt nói" Tất nhiên là phải quan tâm rồi ạ! Dù gì chị và anh Nhật Dạ rất quan tâm đ ến em vậy nên em cũng phải làm gì để báo đáp chứ!"
Lúc này Lý Thiên Nguyệt mới bỏ điện thoại xuống, ngước mặt lên nhìn Lý Thiên Như thản nhiên hỏi’’ Vậy sao?’’
Bốn mắt nhìn nhau, dưới con mắt lãnh đạm có phần lạnh lùng của cô Lý Thiên Như thoáng run người" Chị, sao bây giờ chị lại xa cách với em thế? Đến cả Mạc Gia mà chị cũng không cho em đến nữa? Rốt cuộc là chị muốn đề phòng chuyện gì?"
Lý Thiên Nguyệt rập hai tay trắng nõn lại với nhau lên tiếng" Đề phòng? Sao chị thấy thường như dạo này em cứ thích lo bóng lo gió.
Chị thì có cái gì phải đề phòng chứ!Chồng chị rất yêu thương chị ở nhà chị như bà hoàng thì chị phải lo sợ điều gì.
Kẻ