Chu Nghĩa dẹp điện thoại biết nếu còn cầm điện thoại một khắc nào nữa thì sẽ bị Lý Thiên Nguyệt chế giễu đến cùng.
" Tôi biết hai anh là người có năng lực vì vậy tôi muốn hai người phải họp sức với tôi để tạo đà vững chắc cho công ty"
Lý Thiên Nguyệt nói rất đúng dù gì trước kia lúc mở xây dựng công ty thì nó khá ổn trên đường đua nhưng sao đó Trương Tuấn Kiệt lại phá hủy nó.
Nghe đến câu tạo đà vững chắc cho công ty Trịnh Viêm Thúc không khỏi cười khẩy" Lý Tổng không lẽ cô không biết tình trạng hiện giờ của công ty?Muốn xây dựng lại công ty hoạt động như lúc đầu là việc không thể!Nó còn khó hơn lên trời nữa!"
Lý Thiên Nguyệt nhìn Trịnh Viêm Thúc nhướn mày" Anh không nghe câu những người tốt khi mất sẽ được lên thiên đàng sao? Nếu như chúng ta thật sự nổ lực và có quyết tâm tôi không tin công ty không thể vượt qua khó khăn lần này"
Trịnh Viêm Thúc "!.
"
Chu Nghĩa "!.
"
Hai người bọn họ cũng không có gì để nói nhầm tán thành ý kiến của Lý Thiên Nguyệt.
Lý Thiên Nguyệt ngập ngừng một lúc lại nói tiếp" Dù gì công ty cũng sắp đi vào bước đường cùng nếu lỡ có thất bại thì đây cũng sẽ là bài học để hai người phấn đấu hơn.
Nếu hai người giúp tôi chỉ có lợi chứ không có hại!"
Dù thân phận Lý Thiên Nguyệt hay sát thủ Rose cô cũng chỉ là một cô gái trong độ tuổi hai mươi không hơn không kém nếu như tiếp quản công ty có vấn đề hay trục trặc gì cũng không khó hiểu.
Trịnh Viêm Thúc và Chu Nghĩa như hiểu được nỗi lòng của Lý Thiên Nguyệt nhưng không nhịn được hỏi" Sao cô lại muốn tiếp quản công ty này?" Một công ty sắp vào ngõ cụt không có một con đường ra.
Lý Thiên Nguyệt cười nhẹ cuối cùng cũng có người hỏi mình câu hỏi này rồi" Tôi biết chắc chắn sẽ có người hỏi tôi sao lại mua hai tòa địa ốc phế liệu của Trương Tuấn Kiệt chứ gì?Nhưng cả tôi cũng không biết rõ lí do cứ để thời gian cho ta biết một lời giải thích thích đáng xem" Lý Thiên Nguyệt không nói thẳng ra cứ úp úp mở mở làm cho Trịnh Viêm Thúc và Chu Nghĩa tò mò.
Ngồi nói chuyện một lát bọn họ cùng đi ra.
Trước khi đi Lý Thiên Nguyệt nói" Tôi sẽ đổi tên cho cái công ty này do tôi thấy nó hơi quê mùa không đúng thẩm mĩ của tôi"
Trịnh