Nghe thấy câu này, Vương Cẩn Mai im lặng chớp mắt một cái, sau đó mỉm cười" Hôm nay phu nhân cố tình tới tìm tôi, thật ra là muốn nói chuyện này với tôi sao?"
Lý Thiên Nguyệt nhướn mày" Vậy cô thử nói xem tôi đến đây tìm cô là có việc gì?"
" Tất nhiên là nói về Mạc Tổng rồi" Vương Cẩn Mai rất bình thản mà nhìn thẳng vào mắt của Lý Thiên Nguyệt"Phu nhân là người thông minh,nói chuyện với người thông minh rất thoải mái, tôi cũng không cần phải đóng vai nhân vật vô tội nữa.
Có thể từ Mỹ trở về đây, mục đích của tôi rất đơn giản, cũng rất trực tiếp,giống như mục đích hôm nay phu nhân hôm nay đến tìm tôi vậy"
" Vậy ý của cô là việc tìm cây son quả nhiên là một cái cớ?Chính là dẫn dụ tôi đến tìm cô?" Lý Thiên Nguyệt nói rồi lập tức mỉm cười.
Vương Cẩn Mai cười nhẹ đến nỗi không nhận ra " Chú Mạc ( ba của Mạc Thiên Nhật Dạ) không hề coi trọng cuộc hôn nhân của cô và Mạc Tổng.
Ông Kim đã lớn tuổi nên chắc đã hồ đồ rồi.
Cái gọi là lợi ích gia tộc phải dựa vào góc độ lâu dài để suy xét.
Dù nhà họ Lý của cô có phùng tịnh một thời tuy nhiên hiện nay Lý Thị đang tuột dóc xuống.
Nếu như nhà họ Mạc miễn cưỡng nói gia tộc nhà họ Lý của cô là môn đăng hậu đối nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng mà thôi"
Nói đến đây,Vương Cẩn Mai lại bình tĩnh nhìn Lý Thiên Nguyệt" Thứ lỗi cho tôi nói Phu nhân trước khi kết hôn với Mạc Tổng cô không chấp nhận cuộc hôn nhân này, cái gì cũng gì sự cưỡng ép từ gia đình nên cô mới kết hôn.
Mà nếu đã không nguyện ý thì chắc chắn nó sẽ không lâu dài mà cô với Mạc Tổng cũng đã kết hôn một thời gian rồi nhưng vẫn chưa gặp ba mẹ của Mạc Tổng đấy thôi"
Lý Thiên Nguyệt cười khẽ.
Bây giờ không cần nghĩ nhiều cũng chắc chắn cuộc điện thoại hôm qua là để dụ cô đến đây " nói chuyện" thế này mà thôi.
" Thư ký Vương nói cứ như biết rõ rồi vậy thì tôi cũng không giấu dếm gì cô nữa" Lý Thiên Nguyệt chóng cằm, nháy mắt với Vương Cẩn Mai" Đúng là lúc đầu khi hai gia đình thành lập cuộc hôn nhân này tôi không hề có ý định chấp nhận và muốn kết hôn với chồng tôi.
Chắc hẳn cô biết Mạc Thiên Nhật Dạ là người trong nóng ngoài lạnh thế nào.
Lúc đó tôi vẫn chưa hiểu anh ấy nên muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này tiếp tục kiếp sống độc nhân tìm lại tự do" Nếu như thật sự người ngồi ở đây là Lý Thiên Nguyệt chắc chắn cô ấy cũng sẽ nói như vậy nếu hiểu tính tình Mạc Thiên Nhật Dạ.
Vương Cẩn Mai nhìn Lý Thiên Nguyệt ánh mắt đầy ý tìm tòi và thăm dò.
" Nhưng sau khi cưới Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn luôn nuông chiều tính khí trẻ con của tôi.
Lúc trước tính khí của tôi cũng giống như trẻ con vậy nhưng dần dần đã bị sức hút bởi sự nhiệt tình của ấy" Lý Thiên Nguyệt làm như hơi ngượng ngùng nói tiếp, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ ngọt ngào" Lúc anh ấy nhiệt tình thật khiến người ta không chống cự được!"
Nói xong hai câu đó Lý Thiên Nguyệt mới nhận ra ly cà phê của Vương Cẩn Mai bị cô ta nắm chặt thìa cà phê đang đặt trên miệng ly.
" Thật ra tôi cũng không biết rõ chuyện giữa cô và Mạc Tổng.
Phần lớn chuyện tôi được nghe đều là tin đồn"Vương Cẩn Mai vẫn cười, nhưng nụ cười lại có phần cứng nhắc" Xem ra tình cảm của cô và Mạc Tổng thực sự rất tốt"
" Cũng tạm"Lý Thiên Nguyệt ngượng ngùng chóng cằm chóp mắt nhìn Vương Cẩn Mai" Thật ra nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng vậy thôi chứ khi nhiệt tình thì lại khiến người ta không động lòng thì cũng không được, càng nghĩ những ngày tháng qua ở cùng với anh ấy tôi thật sự thấy hối hận khi lúc trước đã có ý định hủy hôn"
" Ấy chết, sao tôi lại nói những chuyện này với thư ký Vương chứ nhỉ? Thư ký Vương vẫn chưa kết hôn, những chuyện thân mật mập mờ này thật sự không thích hợp với cô.
Có điều đàn ông có thể lực quá tốt!.
thật khiến người ta phiền não.
Bình thường ngay cả người ta muốn ngủ yên mà cũng không được"
Tuy lời nói của Lý Thiên Nguyệt là cố ý nhưng lại rất chân thật.
Từng lời nói cử chỉ hành động đều thể hiện sự mặn nồng của một tình yêu hạnh phúc.
Sự ngượng ngùng nhưng lại đầy hạnh phúc chân thực này thật khiến Vương Cẩn Mai chói mắt.
Vương Cẩn Mai chậm rãi uống một hớp cả phê chậm rãi ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Nguyệt nói" Quả thật tôi không nghĩ tình cảm của hai người lại tốt đến mức này, dù Mạc Tổng đã từng! "
" Đã từng gì?" Lý Thiên Nguyệt nhíu mày hỏi.
Vương Cẩn Mai lấy tay che miệng như lỡ nói những điều không nên nói" Thật ngại quá đây là chuyênn riêng của Mạc Tổng, tôi không nên nhiều chuyện.
Mà hình như Phu nhân cũng không hiểu quá khứ của Mạc Tổng tôi càng không nên nói"
Lý Thiên Nguyệt gật gù tỏ ý đã hiểu rõ" Chúng ta đều là phụ nữ nên chắc chắn đều có tính tò mò.
Câu nói ngắt quãng của cô thật khiến tôi hiếu kỳ"
Vương Cẩn Mai vừa định lên tiếng thì Lý Thiên Nguyệt đã ngắt lời cô ta:
" Nhưng tình cảm của chúng tôi bắt đầu bằng hôn nhân và cũng chung thủy với hôn nhân.
Miễn là người đàn ông của tôi sau khi kết hôn không vượt quá giới hạn, không quá thân thiết với bất kỳ người phụ nữ nào, mà chỉ yêu mình tôi,thế thì sao tôi phải quan tâm đ ến quá khứ của anh ấy đã từng có thanh mai trúc mã hay mối tình khắc cốt khi tâm làm gì?Dù sao đó cũng chỉ là quá khứ.
Suy cho cùng bây giờ anh ấy là người đàn ông của tôi.
Chúng ta đều không phải là con nít lên ba, có ai chưa từng có quá khứ?Cô nói xem phải không?"
Vương Cẩn Mai nhìn Lý Thiên Nguyệt một lát, sau đó khóe miệng hơi giật giật,hồi lâu sau mới miễn cưỡng nở nụ cười " Cô nghĩ như thế nào?"
" Nếu không thì thế nào?Ban nãy thư ký Vương đã "hết sức lơ đãng" nhắc đến hai từ đã từng, chẵng lẽ không phải là điều mà tôi nghĩ tới?" Lý Thiên Nguyệt thoải mái cười " Chồng tôi, rốt cuộc anh ấy tốt cỡ nào, được phụ nữ ái mộ cỡ nào tôi