Vào ngày ly hôn, đó là lần đầu tiên tôi thấy bố khóc một cách tủi nhục như vậy.
Có thể nói là tê tâm phế liệt.
Cả nhà bà nội đều tới nhận lỗi, không ngừng khuyên nhủ.
Còn bên phía bà ngoại, không ai tới.
Không ủng hộ cũng không dám lên tiếng phản đối.
"Đàn ông có ai không có chút lỗi lầm, con không nghĩ cho mình thì cũng nên nghĩ cho con cái chứ."
Cả quá trình đều là bà nội nói chuyện, bố tôi chỉ biết trốn sau lưng bà.
Mẹ mỉm cười mệt mỏi và bất lực, nhìn tôi cùng mọi người xung quanh: "Kỳ vọng của con gái tôi đối với tôi là kỳ vọng của phụ nữ dành cho phụ nữ, tôi không thể làm con bé thất vọng, càng không thể để nó cảm thấy người sinh ra nó chỉ biết nhường nhịn thỏa hiệp. Tôi muốn nó như phiên bản của tôi bây giờ, hiện tại, tôi muốn cùng nó ngày càng trưởng thành hơn."
Tôi khiếp sợ không nói được câu gì, chỉ cảm thấy mẹ mình lúc này như phát sáng.
Bố tôi quỳ xuống, run rẩy kéo tay áo mẹ tôi: "Cho anh thêm cơ hội đi, chúng ta đã cùng nhau trải qua bao nhiêu khó khăn như vậy, anh sẽ sửa, tương lai của chúng ta còn dài mà."
Mẹ cúi đầu nhìn bố tôi: "Chó có sửa được thói ăn phân không? Tôi đã nhịn ông bao nhiêu năm nhưng ai bảo ông không biết giữ gìn cuộc sống đang tốt đẹp này hả? Trách ai chứ? Con gái tôi ghét người mẹ này cáu kỉnh vô cớ, vậy ông có còn nhớ lúc ông mới quen tôi tôi là người như thế nào không?" Bà lau khóe mắt, "Tôi không muốn lãng phí thời gian với ông nữa, nếu không ký tên thì cứ làm theo trình tự tố tụng đi, dù gì thanh danh của ông cũng không còn rồi, chắc ông cũng không quan tâm mình bị càng nhiều người bàn tán đâu nhỉ?"
Nhà bà nội thấy mềm mỏng không được, bắt đầu trở nên cứng rắn, vừa đe dọa vừa dụ dỗ.
Tôi đang định báo cảnh sát, mẹ bỗng lao vào bếp cầm con dao ra.
"Lên hết đi, tao đã chết một lần, còn sợ mấy người hả?"
Trận chiến này mẹ tôi cực kỳ ngầu.
Tôi dường như chẳng có vai trò gì cả, cũng là lần đầu tiên cảm thấy mình được bảo vệ.
Sau khi ly hôn, mẹ tôi bán tất cả những thứ có thể bán được, bà không muốn sống trong cái bóng của quá khứ nữa.
Tôi để bà đầu tư vào Taobao, chắc chắn sẽ kiếm được bộn