Chén tình chén nghĩa hẩm hiu
Ngày xưa xa vắng tiêu điều tình thâm
Tối nay Tôn Hứa Khải dẫn quân đi tuần bên ngoài cổng Tây đồn Bạch Nhật, Tàu Chánh Khê cổng Nam, Lạc Thiết Môn cổng Đông, còn Trần Tử Sang đảm nhiệm tuần tra cổng Bắc. Nhất Đình Phong thì cùng với một toán lính tuần tra bên trong đồn Bạch Nhật.
Khoảng cuối giờ Tuất, Khẩu Tâm dẫn quân ra thay ca trực để Tôn Hứa Khải về.
Tôn Hứa Khải vào từ đường đốt một nén nhang, sau đó rời khỏi căn lều. Tôn Hứa Khải đang đi về lều của chàng thì người đội trưởng đội ba tên Tô Mậu mang mâm bánh bao gạo ngọt tới mời, nói là do Lâm Tố Đình làm. Năm nay Tô Mậu khoảng hăm hai tuổi, vóc dáng cao ráo, dáng đi nhanh nhẹn, chàng là người rất năng nổ trong mọi công việc. Họ Tô có khuôn mặt chữ điền biểu hiện của một người nhiều nghị lực, đôi mắt sáng, tinh anh nói lên lòng nhiệt tình, luôn quan tâm đến mọi người.
Tôn Hứa Khải cầm cái bánh không thể thiếu trong ngày cưới đưa lên miệng, nhưng chưa ăn được miếng nào, bỗng vung tay lên, ném cái bánh vào trong chuồng ngựa gần đó.
Cái bánh vừa ném ra, Tôn Hứa Khải cũng tung người vọt theo, chẳng thấy ai trong chuồng ngựa cả, nghe trên nóc lều có tiếng động, chàng bèn nhảy lên nóc lều, nhưng cái bóng đã phóng qua cổng Tây rồi.
Tôn Hứa Khải chạy ra cổng Tây định đuổi theo thì Khẩu Tâm hỏi có chuyện gì. Tôn Hứa Khải bèn chỉ cái bóng đen đang chạy về hướng núi Ngọc Phong. Tô Mậu chạy lại gần hai người đương gia hỏi:
- Thưa hai vị, có cần báo với thiếu đà chủ để ngài cho người đến đó lục soát hay không?
Khẩu Tâm lắc đầu:
- Thân thủ của hắn không cao. Một mình tam gia dư sức đối phó.
Khẩu Tâm nhìn Tôn Hứa Khải nói:
- Nhưng mà huynh sẽ đi với đệ, có gì yểm trợ cho nhau.
Rồi quay sang Tô Mậu, Khẩu Tâm nói:
- Hôm nay là ngày vui của thiếu đà chủ, đừng để bọn chuột nhắt làm hỏng mất đêm động phòng hoa chúc của ngài. Đội trưởng đội ba, huynh thay ta tiếp tục dẫn đám anh em đi tuần, để ta và tam gia cùng đến đó xem.
Khẩu Tâm dứt lời bước đi. Tôn Hứa Khải đi theo Khẩu Tâm, nói:
- Con bà cái bọn Thác Đác, muốn tiến đánh thì cứ xua quân tiến đánh, lén lút lấp ló, người không giống người, ma không giống ma!
Tô Mậu sai một thuộc hạ đi nói với Nhất Đình Phong tăng cường thêm thủ hạ tuần tra bốn phía bên trong doanh trại. Người thuộc hạ tuân lệnh, rời đi ngay.
Tôn Hứa Khải và Khẩu Tâm rượt theo tới chân núi Ngọc Phong thì mất dấu người áo đen. Tôn Hứa Khải còn chưa biết làm sao, bỗng nghe tiếng gió từ phía sau lưng chàng vang lên.
Vù! Tôn Hứa Khải lạng mình qua một bên tránh thanh chủy thủ bay sạt qua vai chàng.
Tôn Hứa Khải quay phắt lại mở to mắt nhìn Khẩu Tâm, không dám tin vào mắt chàng, trong lòng đau như có dao đâm vào.
Tôn Hứa Khải xâu chuỗi lại những sự việc và hiểu ra tất cả, từ việc lá thư, đến Cửu Dương ra đi, trận đánh Bình Lương, rồi chủ ý nhường lại chức vụ thiếu đà chủ cho Tần Thiên Nhân. Vậy là từ khi các đương gia thích sát Khang Hi không thành trở về đây nhất cử nhất động đều đã bị tên cẩu tặc này bẩm báo lại với triều đình nhà Thanh. Tất cả đều lọt vào mắt Tế Độ, bang hội bị tiêu diệt chỉ là chuyện sớm muộn. Toàn thân Tôn Hứa Khải run lên giận dữ, chàng cố dằn cơn thịnh nộ xuống, tự nhủ tủy của kiếm pháp là ở tâm trạng thong thả không được xung động!
- Năm năm trước – Tôn Hứa Khải nói - Tàu Bang ham vàng háo bạc đã quy thuận triều Thanh, hắn tiết lộ phân đà Đình Hồ với bọn quan binh, kết quả là ba mươi mấy thành viên của phân đà Đình Hồ bị nhốt trong đại lao. Có một đêm, ta và ngươi tìm tới nhà lao, chỉ hai đứa chúng ta, mang theo một bao phục có chứa lưu huỳnh và bật lửa. Không những chúng ta hợp sức cứu được đám huynh đệ còn giết chết năm mươi tên nha sai. Sau đó không đợi Ưng Nhãn Phán Quan mà tự tay đi tìm giết Tàu Bang. Khi trở về Hắc Viện tổng đà chủ đã trách bọn mình hành động lỗ mãng, không bẩm báo để người tìm cách xử lý, và làm theo nguyên tắc để lục đệ đi truy nã kẻ phản bội bang hội. Người phạt hai đứa mình không được ra khỏi địa đạo một tháng. Hai huynh đệ mình cùng ngồi uống rượu với nhau cả tháng trời, đàm luận chuyện thiên hạ, gọi nhau là tri kỉ.
Tôn Hứa Khải nói tới đây ngừng lại một chút, nhìn xuống cánh tay phải của chàng, sau đó nói thêm:
- Cũng trong năm đó Hoàng Hà vỡ đê, ta lại tiếp tục không bẩm báo với tổng đà chủ, đã lén vào quan phủ Thiểm Tây với ý định bắt quan tuần phủ kêu hắn mở kho phát gạo, bị mấy trăm quân binh bao vây. Ta đang tả xung hữu đột với quân binh thì có một đám tám mươi người nấp bên ngoài phủ bắn tên, những mũi tên đều tẩm thuốc độc, may là ngươi xuất hiện dùng Thiếc Đầu Lôi đỡ giúp ta một tên, rồi hợp sức với ta đánh bại bọn thập bát đại thị vệ bằng không cánh tay phải này của ta đã trúng tên và đã tàn phế. Cánh tay dùng kiếm này nhờ có ngươi mới giữ lại được. Ngươi nói ta làm sao có thể tưởng tượng được ngươi là kẻ nội gian?
Khẩu Tâm im lặng, Tôn Hứa Khải tiếp:
- Chu tổng đà chủ đối với những người trong hội nói chung và bảy anh em chúng ra nói riêng ơn nặng hơn núi, người đã nuôi chúng ta khôn lớn, bao nhiêu năm qua chuyện người làm ngươi đã chính mắt nhìn thấy, sao ngươi có thể nhẫn tâm bán đứng bang hội do người sáng lập? Lại nữa ta, nhị ca, tứ đệ, ngũ đệ, lục đệ, thất đệ ai cũng đồng lưu tương thân với ngươi, bây giờ, ngươi cam lòng trở thành gian tế cho triều đình bán rẻ mấy người bọn ta. Ngươi còn lương tâm không?
Tôn Hứa Khải càng nói càng không giữ được bình tĩnh, chàng nói xong nhìn xoáy vào mặt Khẩu Tâm chờ câu trả lời.
- Tham giàu phản bạn? – Khẩu Tâm nói - Tôn Hứa Khải, ngươi phải hiểu rõ điều này, ta vốn chỉ trung thành với chính ta, đồng lưu tương thân với chính ta. Đối với ta không bao giờ tồn tại vấn đề huynh đệ hay bằng hữu chi cả. Cục diện đã rõ ràng như ban ngày, Định Viễn đại tướng quân hoàn toàn khống chế trận đánh này. Sau khi quân Chính Bạch kỳ thắng trận ta sẽ là người lập công trạng lớn nhất, sẽ được tiến cử từ Ngưu Lục thành Giáp Lạt Chương Kinh, từ nay phú quý vinh hoa hưởng bất tận!
Tôn Hứa Khải nghe chức Ngưu Lục Chương Kinh nghĩ tới Tàu Bang cũng từng là Ngưu Lục Chương Kinh. Lại nữa, trước khi Tàu Bang chết Tôn Hứa Khải nhớ Tàu Bang vẫn không hối cải, đã nói câu: “Thâm tình huynh đệ, đem so với tiền bạc quyền quý chỉ là một con số không to tướng!”
Tôn Hứa Khải nói:
- Khẩu Tâm, ngươi hãy theo ta về thỉnh tội với Tần thiếu đà chủ, ngươi đã lập nhiều công trạng cho bang hội, ta và ngũ đệ sẽ xin ngài tha thứ cho tội mưu nghịch phản chủ của ngươi. Ngươi biết Tần thiếu đà chủ không phải người vô tình. Bằng không, Tôn Hứa Khải này hôm nay sẽ vì Thiên Địa hội chỉnh đốn môn hộ!
- Ha ha ha! Dựa vào bản lĩnh của ngươi – Khẩu Tâm cười rộ nói – Muốn lấy mạng ta? Hoan nghinh, có bản lĩnh thì qua đây mà lấy. Ngay cả con mụ già Cửu Nạn cũng không địch nổi bổn đại gia này.
Tôn Hứa Khải nghe Khẩu Tâm nói Cửu Nạn đã chết, nghiến răng rít lên:
- Súc sinh!
Khẩu Tâm thu nụ cười, lừ mắt nhìn Tôn Hứa Khải.
- Tôn Hứa Khải – Khẩu Tâm nói - Ngươi được người trong hội đặt cho biệt danh Nghĩa Đảm Kiếm Khách cho nên luôn nói chẳng thà để tất cả người trong thiên hạ phụ ngươi cũng không phụ người trong thiên hạ. Được! Hôm nay, ta sẽ tác thành cho câu nói này của ngươi!
Khẩu Tâm dứt lời xông vào Tôn Hứa Khải, Tôn Hứa Khải cũng tuốt kiếm xông vào Khẩu Tâm.
Tôn Hứa Khải khuấy kiếm ra chiêu Trường Hồng Quyết, cổ tay xoay tròn, mũi kiếm xoáy xung quanh một điểm nhỏ, trong chớp mắt Phục Y kiếm phát ra ngũ sắc tua tủa, kiếm đi tới đâu là cầu vòng rực rỡ theo tới đó.
Khẩu Tâm nhìn Tôn Hứa Khải xuất chiêu này, nhủ bụng, chiêu này tam đệ sử hết sức thành thạo, mà học kiếm thì phải tốn rất nhiều thời gian, còn phương thức thì vô cùng biến hóa nên kiếm là thứ binh khí khó sử dụng thành thục nhất trong các loại vũ khí. Điểm này chứng minh Tôn Hứa Khải đã phải vượt qua một quá trình trau dồi kiếm thuật vô cùng gian nan. Dù hai người không cùng chí hướng nhưng Khẩu Tâm vẫn tán thưởng chiêu kiếm Trường Hồng Quyết của Tôn Hứa Khải, gật đầu khen:
- Bách nhật đao, thiên nhật thương, vạn nhật kiếm! Hay lắm!
Trong động có nhiều tảng đá với đủ kích cỡ lớn nhỏ, và vì học cùng một sư thầy nên sau khi Khẩu Tâm nhận biết chiêu kiếm đang tới là Trường Hồng Quyết bèn đối kiếm chiêu bằng cách tung một cú đá sấm sét vào một khối đá ngay dưới chân làm tảng đá bay lên.
Xoẹt! Một âm thanh ngắn phát ra, Phục Y kiếm chém khối đá làm đôi, ngọt xớt như bổ đôi một trái dưa.
Kiếm thế đi nhanh vậy mà Khẩu Tâm vẫn có thể ứng đối bằng cước chiêu, trong lòng Tôn Hứa Khải tức tối, chàng thu kiếm về, sau đó đề kiếm, mũi kiếm lại lao ra, lần này quyết điểm thẳng vào huyệt nhân nghênh của Khẩu Tâm.
Khẩu Tâm đã quá quen với các chiêu thức của Tôn Hứa Khải, chỉ nhìn thoáng cách đề kiếm là biết tam đệ muốn sử Thần Phong Kiếm Thế, chiêu khởi đầu của bộ Cửu Hình Kiếm Pháp.
Quả nhiên tay phải Tôn Hứa Khải nắm chuôi kiếm, tay trái đặt ở sau lưng, người và kiếm vun vút phóng đi mau lẹ như cuồng phong. Tới gần mục tiêu, Tôn Hứa Khải tiễn kiếm, tốc độ càng gia tăng, mũi kiếm ánh ra tia chớp đâm vào cổ Khẩu Tâm.
Phạch! Khẩu Tâm cởi phăng áo cà sa ném vút về hướng Tôn Hứa Khải, chiếc áo giăng ra.
Tôn Hứa Khải đâm kiếm vào áo cà sa, trừu tay kéo kiếm xuống một đường.
Soạt! Chiếc áo bị rọc làm đôi, hai mảnh vải bay dạt ra hai bên.
Khẩu Tâm biến mất.
Tôn Hứa Khải vạch kiếm vài lần nhưng thanh kiếm chỉ quơ qua quơ lại trong không khí, còn chưa kịp thu kiếm về thì nghe tiếng gió rít khẽ đằng sau gáy.
Tôn Hứa Khải quay phắt người lại phát hiện Khẩu Tâm đang cầm binh khí quen thuộc. Đầu binh khí áp sát đất, Khẩu Tâm quét một đường từ dưới lên. Tôn Hứa Khải cách kiếm tạt qua trái gạt được một chiêu. Keng!
Hai thứ kim loại tiếp tục va nhau, không ngừng phát ra tiếng keng keng đinh tai nhức óc, trong chớp nhoáng Tôn Hứa Khải và Khẩu Tâm đã qua lại được bốn mươi chiêu.
Lúc này tuyết bắt đầu rơi, nhẹ nhàng, như những giọt pha lê, kiếm quang và ánh sáng trắng từ Thiếc Đầu Lôi không ngừng nhoang nhoáng lướt đi.
Tôn Hứa Khải kích hết kiếm chiêu này đến kiếm chiêu kia, chàng đem những gì học được trong cả cuộc đời chàng xuất ra, những thế đánh thuần thục, kĩ năng, kĩ thuật, tất cả. Thanh sắt mỏng trong tay Tôn Hứa Khải xoay ra tứ phía.
Khẩu Tâm cũng liên tục chuyển nhanh từ thế đánh này qua thế đánh khác, một dòng khí lực nóng hừng hực đang lưu chuyển trong cơ thể Khẩu Tâm khi gã nghĩ đến cảnh tượng mình ngày một thăng quan.
Sang chiêu thứ một trăm, tay phải Khẩu Tâm vẫn xuất binh khí vùn vụt lao đi, song tay trái đồng thời phóng một chưởng nhanh như điện chớp đánh vào vai trái Tôn Hứa Khải.
Tôn Hứa Khải chỉ lo đỡ Thiếc Đầu Lôi, chợt thấy chưởng pháp đi tới, gấp rút đảo người tránh né nhưng không kịp. Binh! Chưởng pháp đánh trúng vai trái Tôn Hứa Khải.
Khẩu Tâm xuất thủ cực nhanh, tả chưởng vừa đánh trúng mục tiêu, người đã rượt tới nơi, hữu quyền đánh bồi vào trước ngực Tôn Hứa Khải.
Tôn Hứa Khải kịp thời ra chiêu Hàm Vĩ Tước của bộ Cửu Công Thần Quyền, dùng tay không cầm kiếm tạt ngang vào cổ tay Khẩu Tâm, lôi kéo quyền phong của Khẩu Tâm đánh vào chân núi Ngọc Phong. Ầm!
Trong chớp nhoáng đó, Tôn Hứa Khải lùi năm bước.
Khẩu Tâm hét lên một tiếng trợ oai, tiến theo Tôn Hứa Khải quyết phải hỏi cho ra kế hoạch đối phó binh đoàn Chính Bạch kỳ của Tần Thiên Nhân.
Hai người lại đánh thêm mười mấy chiêu. Đến chiêu thứ một trăm hai mươi, Tôn Hứa Khải vốn không phải là đối thủ của Khẩu Tâm nên Khẩu Tâm lừa được một thế dùng Thiếc Đầu Lôi quấn lấy lưỡi Phục Y kiếm. Rắc! Lưỡi kiếm gãy đôi.
Tôn Hứa Khải chưa biết phải làm sao, lại thấy chưởng pháp lao vào giữa ngực, chàng bèn bắt chéo song thủ trước ngực gồng mình đỡ được chưởng pháp. Khẩu Tâm thu tay về, tiếp tục xuất chưởng. Tôn Hứa Khải dùng song thủ tiếp tục hộ thể, được năm sáu lần như thế Tôn Hứa Khải cảm thấy bên vai trái tê chồn, biết mình không đỡ nổi ba chưởng nữa nên nhân lúc nội công còn chưa cạn và Khẩu Tâm thu tay về để lấy thế phát chưởng, Tôn Hứa Khải không hộ thể nữa mà sử thanh kiếm bị gãy xuất Bách Liên Hợp Kiếm đánh ra.
Tôn Hứa Khải xuất một trong hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tịch Tàng Kiếm Phổ quyết giết cho bằng được Khẩu Tâm. Tay phải đới kiếm, Tôn Hứa Khải đưa thanh sắt nằm ngang từ dưới lên. Phách! Kiếm bổ xuống rồi đâm ra.
Khẩu Tâm nhếch môi khinh thường chiêu thức Bách Liên Hợp Kiếm của Tôn Hứa Khải.
Đúng là lúc thanh kiếm trong tay Tôn Hứa Khải phóng tới như vệt sao băng, chỉ còn cách một sải tay là đâm trúng Khẩu Tâm thì một tiếng vút vang lên. Tôn Hứa Khải còn chưa kịp trông thấy gì, mắt đã tối sầm, đầu óc quay cuồng, tay cầm kiếm rơi xuống đất nghe leng keng mấy tiếng.
Tôn Hứa Khải cũng ngã bịch theo cánh tay chàng nằm trên đất.
Vừa rồi Khẩu Tâm cũng xuất chiêu tuyệt kỹ Thiếc Hoành Xà từ trước tới nay trong giang hồ ít ai