Giọng nói quen thuộc pha lẫn trong gió lạnh trực tiếp chạm vào tim cô, Ninh Giai Kỳ cứng đời nhìn người ở trước mắt, đầu óc đột nhiên trống rỗng.
Gần hai năm không gặp, anh có chút thay đổi.
Anh trước kia luôn lạnh lùng phảng phất có chút ngây ngô của thiếu niên, nhưng bây giờ, anh mặc áo khoác đen, đi giày lính.....!thân hình cao gầy, càng ngày càng cao lớn và anh tuấn.
Mặt mày lạnh lùng và sắc bén, ánh mắt điềm tĩnh và sắc sảo, chứng tỏ đã trở thành một người đàn ông, không còn là thiếu niên năm ấy nữa.
Ninh Giai Kỳ không tự giác mà lùi về sau một bước, có chút không biết phải làm sao hai bàn tay
nắm chặt.
Cảnh Nhược Đông ánh mắt hơi rủ xuống nhìn thấy đôi bàn tay đang nắm chặt của cô, anh biết khi cô khẩn trương sẽ như vậy.
“Vậy mà cao lên rồi.” Cảnh Nhược Đông bước về phía trước, từ trên cao nhìn xuống cổ.
Lúc này, Ninh Giai Kỳ nghĩ nếu cô còn không lên tiếng thì không được, cô cố gắng giữ bình tĩnh mà nhìn anh “Anh, anh Nhược Đông”.
Tiêu rồi, cô đã sớm không còn nói lắp, tại sao đến thời điểm mấu chốt lại mắc lỗi thế này!
“Wow WOW WOW là ai đây, em là, nhóc con?” Liễu Thanh Giang mặc một bộ quân trang giống với Cảnh Nhược Đông, bên ngoài còn khoác thêm một chiếc áo khoác dài màu xanh đậm, anh ta khoanh tay lại, hơi cúi người nhìn gương mặt của Ninh Giai Kỳ “Sao mới một thời gian không gặp, mà em đã thay đổi khác thế này?”.
Liễu Thanh Giang đứng thẳng người, bàn tay tính nhẩm ngày tháng “A? Cô bé này lớn nhanh như vậy?
Cảnh Nhược Đông liếc anh ta một cái ý bảo anh im lặng chút, Liễu Thanh Giang cố tình không cảm nhận ý cảnh cáo của anh “Trưởng thành rồi cũng thật xinh đẹp, nhìn gương mặt nhỏ này xem, trắng trắng mềm mềm đáng yêu biết bao.Anh
Cảnh à, cô vợ nhỏ của cậu....Ôi!”
Cảnh Nhược Đông thúc khuỷu tay vào người Liễu Thanh Giang, đau đến nỗi còng lưng”Cậu, mẹ nó, sao cậu xuống tay tàn nhẫn vậy hả?"
Băng Tân Đồ nhắm chuẩn thời cơ lôi Liễu Thanh Giang đi “Này, cậu có thể bớt nói chút được không? Cậu đi lính để nhặt s**t à, sao chẳng có tí tiến bộ gì vậy?”
“Tôi làm sao hả?
“Em ấy lớn như vậy đã hiểu chuyện rồi, cậu còn nói những lời