Ninh Giai Kỳ giật giật huyệt thái dương “Không phải...Em không có”.
“Tôi cũng không phải cổ hủ, chỉ là em còn nhỏ, những tình cảm nhỏ bé thế này rất dễ ảnh hưởng đến việc học.”
Ánh mắt của Ninh Giai Kỳ khẽ run lên, cô im lặng nhìn anh.
Mẹ cô chưa từng quan tâm cô đến như vậy.
Nhưng còn anh, anh đối xử với cô rất
tốt, cũng rất quan tâm đến cô.
Nhưng quan tâm như lúc này, ngữ điệu như lúc này, cô lại tình nguyện anh chưa bao giờ nói ra.
Ninh Giai Kỳ“...Em còn nhỏ, loại tình cảm nhỏ bé của em? Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi.”
Cảnh Nhược Đông không ngờ cô dám phản bác lại lời anh, ấn đường lập tức nhíu lại.
Ninh Giai Kỳ cắn răng nói tiếp “Đó không phải là tình cảm nhỏ bé, đó là em thích thật, nếu em đã thích thì sẽ thích toàn bộ, không phải một chút, cũng không phải nhỏ bé.”
Ninh Giai Kỳ rất ít khi phản ứng mạnh như vậy.
Trong lòng Cảnh Nhược Đông rất kinh ngạc, thậm chí còn có chút tức giận.
Anh không ngờ cô tuổi còn nhỏ, nhưng nói tới việc tình yêu lại nói rành mạch như thế.
Cô thích tên nhóc kia đến vậy sao?
“Nhược Đông, các cậu đứng ở cửa làm gì, mau vào đi” Băng Tân Đồ đi ra ngoài đón, “Mau lên mau lên, chỉ còn thiếu hai người thôi”.
Sự xuất hiện của Băng Tân Đồ đã chấm dứt đề tài vừa rồi, Cảnh Nhược Đông liếc nhìn Ninh Giai Kỳ một cái, trầm mặt đi vào nhà.
Ninh Giai Kỳ rũ mắt xuống, cảm giác đôi mắt hơi khô.
Băng Tân Đồ: “Nhóc con, vào thôi?”
Ninh Giai Kỳ “vâng” một tiếng, nhỏ giọng nói “...Sinh nhật vui vẻ”.
“Ha ha, cảm ơn em”.
Người tới tiệc sinh nhật của Bằng Tân Đồ đều là bạn bè lớn lên trong đại viện, Ninh Giai Kỳ đi vào nhìn thấy được không ít người đã lâu không gặp, ví dụ như Lâm Nhi Nhi đoạt máy ảnh của cô lúc trước, lại ví dụ như Mạnh Di Di, mỹ nữ trong
miệng mọi người....Bởi vì đều là bạn bè, thanh mai trúc mã hiểu rõ gốc rễ của nhau, nên hôm nay mọi người tụ họp lại chơi rất high, Liễu Thanh Giang và Cảnh Nhược Đông vốn không định uống rượu cũng bị rót vào bụng không ít.
“Di