“Không sao là tốt rồi, đi đi, đừng làm chậm trễ công việc.” Người đàn ông cười nói.
Mai Mai vẻ mặt bị doạ mà bừng tỉnh “Vâng, vâng...!cám ơn anh.”
Mai Mai thẳng lưng rời đi, Ninh Giai Kỳ ở phía sau kinh ngạc mà nhìn người đàn ông trước mặt, đang muốn mở miệng nói gì đó, lại thấy có Đàm tổng ở bên cạnh, cô nhân viên nhỏ bé như cô mở miệng nói chuyện cũng không phù hợp.
“Nhóc con, ngây ngốc làm gì, còn chưa đi.” Người đàn ông mỉm cười ở trước mặt cô
đúng là gương mặt quen thuộc Băng Tân Đồ, lúc này anh một thân tây trang, dáng vẻ nghiêm chỉnh bàn công việc.
Ninh Giai Kỳ nhìn anh mà gật đầu, cũng không nhiều lời, chạy theo Mai Mai trở về studio.
“Là cô gái này à.” Đàm tổng VỖ VỖ vai Băng Tân Đồ “Cậu còn đặc biệt đến đây một chuyến, xem ra đây là 2”.
“Stop, cơm có thể ăn bậy nhưng không thể nói lung tung.” Băng Tân Đồ quen thuộc khoát tay lên vai Đàm tổng “Đây không phải là người của tôi, nhưng tuyệt đối cũng không thể động đến, tôi cũng là do có người nhờ vả mà thôi.
Chuyện đó, anh nhất định phải quan tâm một chút, xảy ra chuyện gì sẽ tìm anh hỏi đầu tiên.”
“Ha ha, cậu đã nói như vậy thì tôi không thể chú ý sao? Được, tôi sẽ nói Tiểu Tiệp nhắc nhở một chút.”
“Được, vậy làm phiền rồi”.
“Ha, Tân đại công tử tự mình đi một chuyến, tôi nào