“Ừ.”
Cảnh Minh Nguyện xoay người muốn lên lầu, nhưng đi được vài bước liền quay đầu lại, hỏi “Cô bị sốt à?”
Ninh Giai Kỳ “Hả?”
“Mặt đỏ như vậy.”
Ninh Giai Kỳ trố mắt, vội vàng đứng dậy “Không, chỉ là hơi nóng”
Cảnh Minh Nguyên nhìn Ninh Giai Kỳ vội vàng
chạy ra khỏi phòng khách đi về căn gác nhỏ, cậu nhíu mày “Nóng? Không phải vẫn đang mở điều hoà sao?”
Ngày hôm sau, Ninh Giai Kỳ trực tiếp đi đến văn phòng của Tiểu Đông Tử.
Đầu tiên cô nói cảm ơn Tiểu Đông Tử, sau đó đưa đơn từ chức.
Tiểu Đông Tử nghe vậy, bất ngờ nhìn cô “Em xác định?”.
Ninh Giai Kỳ Thầy Đông, ở chỗ của thầy em học được rất nhiều, em thật sự rất cảm kích,...!nhưng chuyện từ chức, em thực sự đã quyết định.”
Tiểu Đông Tử gần đây vô tình cũng nghe được một số chuyện về Ninh Giai Kỳ, nhưng ông chỉ quan tâm đến thực lực của cô không quan tâm đến những chuyện khác.
Ông thực sự rất thích Ninh Giai Kỳ, cho nên lúc này nghe cô nói muốn từ chức, trong lòng có chút tiếc nuối.
“Tôi không biết Mai Mai sẽ mang lại cho em rắc rối lớn như vậy.” Tiểu Đông Tử cau mày “Là do tôi không suy xét không chu toàn”.
Ninh Giai Kỳ vội nói “Không phải lỗi của thầy, chính là bây giờ tình hình lúc này em ở lại công ty khó mà tiếp tục làm việc được...”
Nhiều tin đồn như vậy, mọi người ở trước mặt cô đối đãi hoà thuận, nhưng sau lưng cô lại
đặt điều nói xấu.
Người làm sai thì phải bị trừng phạt, mọi người quên mất kẻ làm sai, chỉ nhớ rõ người bị trừng phạt là cô.
Xem như cô chưa đủ chín chắn, nhưng để có và bọn họ cùng nhau làm việc, cô thực sự sẽ không thoải mái.
“Được rồi, em đã quyết định như vậy tôi cũng không còn gì để nói” Tiểu Đông Tử cười cười “Nhưng mà Ninh Giai Kỳ, em quả thật rất cố gắng, cũng rất có thiên phú”
“Cám ơn thầy”.
Tiểu Đông Tử gật gật đầu, đột nhiên