Lúc Ninh Giai Kỳ đi vào, bạn cùng phòng Trần Tình Tình nhìn cô vẫy vẫy tay “Ninh Giai Kỳ cậu tới rồi, tớ mang đặc sản ở quê lên, cậu đến đây nếm thử”.
Ninh Giai Kỳ nhìn cô cười cười, đi qua cầm.
lấy điểm tâm nhỏ “Các cậu đều đến sớm như vậy”
“Không còn sớm nữa, giữa trưa rồi” Trần Tình Tình cảm thấy kỳ quái hướng về phía Ninh Giai Kỳ nhìn vài lần “Này, thế nào mà cậu không mang theo hành lý vậy.”
Ninh Giai Kỳ đi tay không tới, cô không nhắc
đến chuyện hôm qua, đành phải nói “Hành lý hơi nhiều, người trong nhà còn chưa gửi đến cho tớ:
“À – tớ nói này, các cậu là người địa phương thật tốt, gần như vậy, người trong nhà có thể đem hành lý giúp”.
Một bạn khác trong phòng cũng hâm mộ nói “Đúng đấy, cuối tuần cũng có thể về nhà, không như tớ ao, quanh năm suốt tháng chỉ có thể trở về hai lần.”
Trần Tình Tình “Ha ha ha cậu gả cho anh chàng Bắc Kinh đi, cậu ở đây liền có nhà, thích thì trở
“Xời–Người Bắc Kinh đầu có dễ lây như thế, cứ nói lớp tớ này, mây bạn nam dân Bắc Kinh gốc hai ba người.”
“Đúng vậy, phải làm quen nhiều một chút sẽ gặp được thôi, này Ninh Giai Kỳ, cậu sinh ra ở đây, nhất định là quen biết rất nhiều chàng trai có hộ khẩu Bắc Kinh nhỉ?”.
Sinh ra ở đây...không phải, cô mười ba tuổi mới đến đây.
Về phần các chàng trai Bắc Kinh, trong đại viện quả thật rất nhiều.
“Có quen, nhưng không thân” “Ay...sao cậu không đi làm thân được vài
người chứ.” Trần Tình Tình thở dài “Có điều cũng phải, với cái tính này của cậu sẽ không chủ động đi trêu ghẹo con trai đầu”
Ninh Giai Kỳ“...”
“Này Ninh Giai Kỳ, tớ mà là cậu thì bạn trai đã xếp thành hàng dài như thế này, nói đi, sao cậu không yêu đương vậy?”
Ninh Giai Kỳ lắc đầu, cười “Thế nào lại chuyển sang nói thành chuyện của tớ vậy?”
“Tớ nghe nói có một học trường đang theo đuổi cậu, là...người của câu lạc bộ nhiếp ảnh.”
Trần