Chương 15: Ông dà lưu lại dấu hôn chọc tức cặp song sinh, kiểm tra lồn nhỏ, bao trùm dấu hôn
4
Đợi thân thể Hạ Vinh tốt lên liền bắt đầu xử lý sự vụ công ty.
Mỗi lần hắn ở thư phòng công tác, cặp song sinh liền nắm chặt mỗi phút mỗi giây cùng Diệp Nhất Sâm thân thiết. Phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, phòng vệ sinh, thậm chí là hành lang, đều lưu lại hồi ức yêu đương vụng trộm của ba người bọn họ.
Bọn họ chỉ tránh Hạ Vinh, ở trước mặt người hầu cũng không kiêng nể gì. Ban đầu khi người hầu đi ngang qua gặp được, sẽ sợ tới mức chạy trối chết, dần dà, bọn họ thấy cũng không kinh ngạc nữa, có thể thản nhiên tiếp tục hành sự.
Hiện giờ kể cả ba người bọn họ công khai ôm ấp hôn hít trên sô pha ở phòng khách, người hầu cũng có thể ở một bên lau nhà.
"Ai nha, đừng náo loạn." Diệp Nhất Sâm đẩy mặt Hạ Thường Tiếu đang để sát vào ra: "Mẹ còn đang xem TV mà."
"TV làm sao đẹp bằng mẹ nha." Hạ Thường Tiếu lại trơ mặt ghé qua, muốn hôn lên bờ môi đỏ mọng đang mấp máy của Diệp Nhất Sâm.
"Không cho hôn......" Diệp Nhất Sâm dùng tay che miệng hắn lại, ngược lại bị ngậm lấy ngón tay mút vào.
Một bên khác, Hạ Trường Sinh ôm bờ vai cậu, hôn lên cần cổ tuyết trắng.
"Ưm...... Ngứa quá." Diệp Nhất Sâm không có chỗ trốn.
TV bật lên không ai xem, âm thanh cũng không giấu được tiếng ba người hôn môi.
Diệp Nhất Sâm thoáng nhìn gần chỗ người hầu, mặt đỏ ửng, nhỏ giọng giãy giụa: "Dừng dừng, đừng hôn, còn có người......"
"Sợ cái gì, nàng không dám nói cho ba ba." Hạ Thường Tiếu cười khẽ, nắm cằm Diệp Nhất Sâm hôn lưỡi, khiến cậu không nói được lời cự tuyệt
Hạ Trường Sinh một bên hôn lên da thịt, một bên tay lặng lẽ thâm nhập vào nội y, bóp bầu vú mềm mại.
"A...... Ha a......" Diệp Nhất Sâm không có năng lực phản kháng, tay chân rụng rời tùy ý hai người này giở trò đồi bại với mình.
Người hầu lau nhà nghe thấy tiếng rên rỉ của cậu, mặt cũng nóng lên, trong lòng hốt hoảng, chung quy vẫn không ở nổi nữa, nhỏ giọng rời đi.
Nàng không khỏi cảm thán: Tiên sinh cưới nhị phu nhân thật sự là một yêu tinh, câu nam nhân trong nhà đến mất hồn.
-
Thân thể Hạ Vinh rất tốt, một ít tâm tư cũng xông ra, buổi tối ôm tiểu kiều thê không khỏi động lòng.
Diệp Nhất Sâm không có phòng bị, dù sao mấy ngày này Hạ Vinh nhiều nhất chỉ là ôm ấp hôn hít cậu, cho nên lúc buổi tối Hạ Vinh hôn mặt cũng không có phản kháng.
"Để anh hôn em....." Hạ Vinh nói, kéo cổ áo cậu xuống, hôn lên cổ.
Hắn dùng chút lực đạo, mút ra một dấu hôn.
"Ưm....." Diệp Nhất Sâm cảm thấy hắn có chút không đúng, muốn tránh lại sợ bị phát hiện dị tâm.
Thẳng đến khi Hạ Vinh bắt đầu cởi quần áo cậu, cậu mới thật sự sợ hãi.
Ban ngày cặp song sinh lưu lại không ít dấu vết, đầu vú sưng, vệt đỏ giữa hai chân tất cả đều là đâm ra hoặc hôn ra, nếu như bị phát hiện cậu liền hết đường chối cãi.
"Hạ Vinh......" Diệp Nhất Sâm dùng lòng bàn tay đẩy bờ vai của hắn, nhỏ giọng nói: "Em...... Em không quá thoải mái."
"Làm sao vậy?" Hạ Vinh thương tiếc cậu mang thai vất vả cho nên phá lệ chú ý: "Nơi nào không thoải mái?"
"Em..... Cổ họng em hơi khó chịu, còn hơi buồn nôn." Diệp Nhất Sâm không giỏi nói dối, thanh âm chột dạ, nhưng nghe vào tai Hạ Vinh lại thật sự cho rằng cậu không thoải mái.
"Để anh gọi điện thoại cho bác sĩ." Hạ Vinh lập tức không còn tâm tư, lập tức ngồi dậy đi cầm di động.
Diệp Nhất Sâm lắc đầu, ôm lấy cánh tay hắn: "Không cần, em ngủ một lát thì tốt rồi."
"Thật sự? Nếu nghiêm trọng liền nói cho anh."
"Vâng......"
Tuy rằng hữu kinh vô hiểm mà tránh được lúc này đây, nhưng dấu hôn Hạ Vinh lưu lại lại khiến lòng đố kị của hai người bùng lên.
Sáng sớm, hai người liếc mắt một cái liền nhìn thấy trên cổ trắng nõn có một dấu hôn diễm lệ như hồng mai, thần sắc đều thay đổi, đặc biệt là Hạ Trường Sinh, ánh mắt lạnh lẽo đến dọa người.
Diệp Nhất Sâm cực lực làm như không nhìn thấy, vùi đầu ăn bữa sáng.
Chờ Hạ Vinh rời đi