Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!

Người đó không phải ngươi


trước sau

Kim Huyền nhìn Triệu Mẫn Ly kéo Mặc Viên đi, nhíu mày lành lạnh nói: “Đứng lại!”

Triệu Mẫn Ly khó hiểu quay lại nhìn liền bị thái độ lạnh lẽo của Kim Huyền dọa cho giật cả mình. Ông trời ơi! Nãy giờ nàng nhớ mình đâu có chọc ghẹo gì vị tôn đại thần này đâu, có cần phải đưa bộ mặt đáng sợ đó ra không chứ?

“Muội đi, còn nàng ấy…. ở lại.” Kim Huyền bình bình đạm đạm nói.

“Hả???” Triệu Mẫn Ly nghệch mặt, nàng nghe nhầm phải không?

Mặc Viên mở to mắt trừng hắn. Cmn!!! Vẫn chưa buông tha cho nàng là sao? Muốn gì nữa đây? Làm ơn đi!!! Tha cho ta đi!!!

“Hả cái gì? Nghe không hiểu sao?”

“Nhưng mà tại sao?” Triệu Mẫn Ly tiếp tục nghệch mặt nhìn hắn. Chuyện quái gì vậy???

“Từ khi nào mà muội nhiều lời như vậy?” Kim Huyền giọng nói lộ vẻ khó chịu thấy rõ.

“Muội mặc kệ nhưng muội sẽ dẫn Tiểu Viên đi.” Triệu Mẫn Ly mặc kệ thái độ khó chịu của Kim Huyền dõng dạc tuyên bố.

Gì chứ?? Hoàng biểu ca lại có âm mưu gì đây? Tiểu Viên và huynh ấy đâu thân thiết với nhau. Nếu như muốn cảm tạ thì nãy giờ là đủ rồi, còn muốn Tiểu Viên ở lại làm gì chứ? Không cần biết huynh ấy đang bày trò gì nàng sẽ không để Tiểu Viên dính dáng gì đến mấy cái âm mưu kia đâu! Nhất quyết không!!! Tiểu Viên là bằng hữu cũng là ân nhân của nàng…. Bằng mọi giá nàng sẽ bảo vệ Tiểu Viên!!!

“Muội dám cãi lời ta?” Kim Huyền nheo mắt lại, hàn khí tỏa ra.

“Đúng vậy.” Triệu Mẫn Ly kéo Mặc Viên ra sau lưng mình.

“Triệu Mẫn Ly!!!” Hắn khẽ gầm lên. “Nhị đệ đã quá
dung túng nên bây giờ ngay cả lời nói của ta muội cũng không coi ra gì có đúng hay không???”

“Muội… Muội không có…” Triệu Mẫn Ly lần đầu tiên thấy hắn tức giận như vậy nên giọng nói có chút run rẩy nhưng nàng nhất quyết bảo vệ Mặc Viên ở sau lưng.

“Vậy muội đang làm cái gì kia??”

Mặc Viên im lặng nãy giờ rốt cuộc không chịu nổi nữa liền lên tiếng: “Tất cả thôi đi!”

“Tiểu Viên….” Triệu Mẫn Ly nghe Mặc Viên rống lên một tiếng liền giật cả mình lấy tay bịt miệng Mặc Viên lại. Bây giờ Hoàng biểu ca đang rất tức giận, nàng ấy làm như vậy chẳng khác nào thêm dầu vào lửa cả.

Mặc Viên nhịn nhịn nhịn nhưng kết quả là không nhịn được, bất chấp tất cả kéo tay Triệu Mẫn Ly ra gào lên: “Khốn kiếp! Họ Kim kia ngươi thôi ngay cái điệu bộ đó đi cho ta! Mẫn Ly không làm gì sai cả, tại sao lại rống giận với nàng ấy? Muốn tức giận thì tức giận với ta nè…. Còn nữa cái chức Hoàng hậu đó ta mới không thèm làm! Mặc Viên ta đời này sẽ lấy người ta yêu dù đó là ai! Và người đó không phải Kim đế ngươi!!!!”

Nói xong Mặc Viên tức giận đùng đùng lôi Triệu Mẫn Ly còn đang trong trạng thái hóa đá rời đi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện