Tâm tình Tần Lôi rất tốt, nắm tay Tần Tích Vũ trở về Lôi Đình sơn trang.
Lúc này sắc trời đã chạng vạng, mặt trời sắp lặn, ánh chiều tà buông xuống.
Ở trong đình viện, Lý Thiên Sinh đánh một giấc từ sáng tới tối……Tần Lôi mới tiến vào sơn trang đã phát hiện sư phụ đang ngủ…… A không phải, đang tìm hiểu Thiên Đạo, vội nói khẽ với Tần Tích Vũ: “Muội nói nhỏ chút, đừng quấy rầy sư phụ tu luyện.
”Tần Tích Vũ sửng sốt: “Hắn chính là sư phụ huynh?”“Đúng vậy……”“Trẻ! ! như vậy……?!”Tần Lôi lắc đầu: “Không thể trông mặt mà bắt hình dong! Người tu đạo, sửa đổi dung mạo là chuyện bình thường, huống chi, rất nhiều cao nhân đắc đạo đều như thế, già vẫn tráng kiện, tiên phong đạo cốt……”Tần Tích Vũ: “……”“Vậy huynh nói hắn đang…… Tu luyện sao?”“Đương nhiên! Sư phụ ta vô cùng chăm chỉ, có thời gian liền tìm hiểu Thiên Đạo, chưa bao giờ lười biếng, ta làm đệ tử vô cùng hổ thẹn……”Tần Tích Vũ: “…… tiếng ngáy kia?”Tần Lôi vội vàng nhẹ nhàng che miệng nàng lại: “Không được nói bừa, đây sao có thể là tiếng ngáy được? Đây là…… Ách, đây là sư phụ đang lĩnh ngộ thiên địa, phát ra âm thanh tán thưởng!”Tần Tích Vũ: “…… Ta cuối cùng cũng hiểu thế nào là fan não tàn rồi.
”“Được rồi được rồi, không cần quấy rầy lão nhân gia, chúng ta vào thôi……”Hai người vòng qua Lý Thiên Sinh đi tới phòng Tần Lôi.
Tần Tích Vũ cười nói: “Từ sau sự kiện ba năm trước xảy ra , đây là lần đầu muội tới phòng của huynh, thật là hoài niệm a……”“Về sau mỗi ngày muội đều có thể tới đây.
”Tần Tích Vũ đỏ mặt: “Ai thèm mỗi ngày tới chứ……”Nàng nhìn chung quanh, bỗng nhiên nghĩ đến một việc hỏi: “Đúng rồi, vòng tay huynh quý nhất đâu rồi?”Tần Lôi có chút sửng sốt, sau đó cười nói: “Muội thực sự muốn có được nó sao? Bất quá……”Hắn lấy vòng tay từ chỗ hắn cất kín ra, cầm trên tay nhìn nó nói: “Chiếc vòng tay tay, chỉ sợ không thể tặng cho muội, Tích Vũ……”Tần Tích Vũ sắc mặt trắng nhợt mày nhăn lại : “Tại sao?”“Đừng hiểu lầm, không phải huynh không muốn tặng cho muội mà là do chiếc vòng tay này…… Có chút cổ quái.
”"Cổ quái?”Tần Lôi nhìn nàng một cái: “Sư phụ nói qua với ta , sở dĩ ba năm qua thiên phú của ta biến mất, cảnh giới hạ xuống, đầu sỏ gây ra chuyện đó chính là chiếc vòng tay này!”“Hả ?”Tần Tích Vũ lắp bắp kinh hãi: “Như thế nào mà chiếc vòng tay này lại…… Chẳng phải nó là di vật mà mẫu thân huynh lưu lại sao?”“Đúng vậy, nhưng mà…… có lẽ sau đó nó bị dính phải thứ không sạch sẽ……”“Hỗn…… Hỗn trướng! Ngươi mới là thứ không sạch sẽ, cả nhà ngươi mới là thứ không sạch sẽ!”Bỗng nhiên, trong vòng tay truyền đến tiếng mắng to!Tần Lôi hoảng sợ, một tay đem vòng tay ném ra ngoài!Nhưng vòng tay kia thế mà không rơi xuống đất mà nhẹ nhàng bay trở về, bay lơ lửng giữa không trung, vô cùng thần kỳ ma quái.
Càng thần kỳ chính là, từ bên trong vòng tay toát ra một làn khói nhàn nhạt, sau đó hợp thành một lão gia gia, bao bọc lấy vòng tay, trôi nổi trên hư không.
Tần Lôi kinh hãi: “Đây…… Đây chẳng lẽ là!”Lão gia gia kia hài lòng gật đầu, ôm tay nói: “Đúng vậy, ngươi suy đoán không sai, ta chính là……”Tần Lôi: “thần đèn có thể ban điều ước trong truyền thuyết?!”Lão gia gia: “???”“Không phải!”“Vậy ngươi rốt cuộc là ai?”Lão gia gia râu bạc lặng lẽ cười, nhẹ nhàng mở hai tay.
Trong nhất thời, hư không tràn ngập lôi quang, lôi mang nảy sinh, vờn quanh hình ảnh hư ảo của hắn, giống như thần mặt trời vậy.
“Ta là Lôi Thần!”Tần Lôi: “…… Ta không tin, búa của ngươi đâu?”“Hỗn trướng! Ta là Lôi Thần có một không hai, tuyệt đỉnh cao thủ! Đã từng là thiên hạ đệ nhất luyện khí đại tông sư luyện chế binh khí Thần cấp!”“Ta tên là……Vạn Cổ Kiếp!”Đinh!Tần Lôi, Tần Tích Vũ hai người liếc nhìn nhau, không nói một lời, im lặng, không khí nhất thời vô cùng xấu hổ……Vạn Cổ Kiếp: “…… Hai cái tiểu hỗn trướng, các ngươi sợ đến mức không thốt lên lời a!”Tần Lôi hờ hững nói: “Cho nên, ba năm này cảnh giới của ta hạ xuống là do ngươi giở trò quỷ sao?”Vạn Cổ Kiếp lặng lẽ cười: “Đúng vậy!”“Lão phu năm đó bởi vì một kiếp