” Đã nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có người có thể truyền ra y bát của ta.”Chúc Diêu đang nghĩ trong đầu xem nơi này có phải là chôn chủ nhân hay không. Có lẽ ” Mộc Linh” đang ở trong tay hắn chăng. Nhưng mà hắn lại không có hình thể. Xem ra đây chỉ là một luồng thần thức mà chủ nhân của nó lưu lại mà thôi.” Sư phụ? Bây giờ chúng ta nên làm gì?”” Yên lặng theo dõi kỳ biến.”Nghe vậy, Chúc Diêu liền nằm úp sấp trở lại, tiếp tục giả chết.Lão đầu râu tóc trắng bạch liền vuốt vuốt râu mép của mình. Hắn nhẹ nhàng bay qua chỗ 3 người đang nằm. Hắn nhìn lên trên mặt đất, đột nhiên lại sững sờ.” Tại sao lại có 3 người?”Lão đầu nhíu nhíu mày, có chút khó xử,” Vậy thì chọn linh căn tốt nhất vậy!”Hắn liền quay sang nhìn Lục Sát đang nằm ở bên trái gần hắn nhất, tự nhủ:” Hỏa Thổ song linh căn, tuy là tu chất thượng hạng, nhưng công pháp của ta lại không hợp.”Hắn liền dời mắt sang Tiêu Dật ở trước mặt, vừa nhìn thấy hai mắt của hắn liền sáng lên. Trên khuôn mặt hiện ra sự vui mừng. Hắn kiểm tra linh căn một chút, ánh mắt vui mừng càng đậm hơn,” Kim Mộc song linh căn. Tốt! Tốt! Tốt!”Hắn nói liên tục ra ba chữ ” tốt”. Hai con mắt híp lại thành một đường. Cuối cùng mới quay sang nhìn Chúc Diêu.Chúc Diêu cảm thấy lão đầu này có lẽ sẽ chọn vị đệ tử có linh căn tốt nhất rồi sẽ đem công pháp của mình và ” Mộc Linh” truyền cho đối phương. Tất nhiên các câu chuyện trên ti vi cũng đều diễn như thế này mà.Nàng đối với tư chất của mình rất là yên tâm. Nàng đã ra tay là lấy được Linh căn đứng đầu, cũng chính là Lôi linh căn.Quả nhiên lão đầu này cũng bắt đầu kiểm tra tư chất của nàng một chút. Trên khuôn mặt của hắn cũng đúng như dự liệu của nàng liền hiện ra sự kinh ngạc. Cơ hồ buột miệng nói ra” Là Lôi…..”Lão đầu nhìn ngắm nàng, rồi lại quay sang nhìn Tiêu Dật nằm ở giữa. Sau đó quyết đoán xoay người đi về phía Tiêu Dật,” Hay là chọn tiểu oa nhi này đi.”Ta ngất!Cũng đừng có thiên vị tới như vậy chứ?Chúc Diêu nhịn không được liền đứng dậy nói,” Rõ ràng người bảo chọn linh căn tốt nhất mà?”” Người…. Người làm sao tỉnh lại được?”Lão đầu kia nhìn thấy Chúc Diêu đột nhiên đứng dậy liền cả kinh, không thể tin được.” Không thể nào. Kim Đan Kỳ làm sao có thể chống đỡ được uy áp của ta??”” Người hỏi ta??”Chúc Diêu liền trừng mắt lên nhìn hắn. Nàng vốn nóng tính, hận nhất những người làm việc không đàng hoàng. Với lại đối phương cũng chỉ là một luồng thần thức, cũng không thể nào giết chết nàng được.” Không phải là người muốn chọn tư chất tốt nhất hay sao? Ta và hắn ai có tư chất tốt hơn?”“Ách...... Khụ khụ!”Lão đầu có chút lúng túng, khó xử liền ho khan lên hai tiếng.” Tiểu oa nhi, đừng kích động. Tư chất của người mặc dù tốt. Nhưng ta và chàng trai trẻ này tương đối hợp nhau. Cho nên ta quyết định truyền cho hắn.”” Người cũng đã chết rồi, Duyên phận như người nói thì còn có ích lợi gì nữa đâu?”Chúc Diêu ngay từ đầu hoàn toàn không tin những lời lão đầu này nói. Tình huống kiểm tra linh căn lúc trước nàng đã cảm giác thấy rồi. Rõ ràng là hắn đối với nàng và Lục Sát là ghét bỏ. Nhưng đối với cái thằng Tiêu Dật kia lão đầu này lại khác hẳn, gần như là vừa nhìn thấy hắn. Hắn liền thể hiện ra sự vui mừng trên mặt. Trừ phi…..Nàng nhìn từ trên xuống dưới một lượt lão đầu này,“Chẳng lẽ người là pha lê sao?”” Pha lê? Pha lê là cái gì vậy?”Lão đầu ngớ người ra.Chúc Diêu càng nghĩ thì khả năng này lại càng cao.” Đúng rồi. Chắc chắn người là một tên đồng tính bệnh hoạn.”Nói xong, lão đầu ngay lập tức luống cuống, bối rối.” Ngươi….ngươi…ngươi….ngươi….người hồ ngôn…. nói bậy!”” Vậy tại sao người lại đỏ mặt?”Đỏ mặt đến nỗi ngay cả râu bạc trắng kia cũng không che hết được?” Thiên…. ngày ngày…. trời nóng!”Lão đầu vừa luống cuống bối rối liền lấy tay quạt gió vừa giải thích,” Lão phu…. lão phu, làm sao…. làm sao có thể thích… thích tên tiểu này được.”Nàng cũng có nói hắn thích Tiêu Dật đâu. Hắn nói như thế này không phải là chưa đánh đã khai hay sao?Lúc này, Chúc Diêu 100% khẳng định lão già này liệt dương. Hỏi sao hắn nhìn nàng và Lục Sát liền ghét bỏ.” Nhỏ…. khụ khụ… tiểu oa nhi.”Lão đầu giả bộ ho khan vài tiếng. Vẻ mặt bối rối như kiểu bị vạch trần vậy.” Lão phu thấy người ngộ tính không tệ. Có thể ở nơi này gặp người cũng coi như là người hữu duyên. Mặc dù không thể đem công pháp của ta truyền thừa cho người. Nhưng ta cũng có vài món bảo vật. Ta sẽ cho người một cái tốt được không?Đây chẳng lẽ là hối lộ sao? Cũng được. Vừa hay nàng chưa biết lấy cớ gì để có được ” Mộc Linh”.“Thật không?”“Đương nhiên là thật!”“Ta đây muốn ” Mộc Linh “.“......”Nhất thời, lão đầu liền bị nghẹn, rồi kinh ngạc nhìn nàng,” Làm sao người biết ta có vật này trong tay?!”” Người cũng đừng hỏi ta vì sao mà ta biết được. Chỉ cần người nói một câu có cho hay không là được?”” Chuyện này….”Sắc mặt lão đầu càng thêm khó coi thêm. Hắn quay đầu lại nhìn Tiêu Dật đang nằm trên mặt đất.” Không phải là ta không muốn cho người. Chẳng qua đồ vật này chính là Chi linh hệ mộc. Nó cũng không dễ dàng nhận chủ. Huống hồ ” Mộc Linh” này còn trợ giúp đồ đệ của ta tu hành nữa.”” Người không cho ta. Ta liền nói cho tất cả mọi người trên Tu tiên giới biết rằng người chính là Pha lê.”Trong nháy mắt lão đầu liền mềm nhũn ra.“……Đừng nóng. Đừng nóng. Chuyện gì cũng cần từ từ mới giải quyết được.”Lão đầu cắn răng rồi xoay người vung tay áo lên, một cỗ khói trắng phun ra. Khi khói trắng tan dần, phía trước liền xuất hiện 6 hộp gỗ” Tiểu oa nhi. ” Mộc Linh ” này đã theo ta nhiều năm rồi. Thế nhưng ta vẫn không thể nào sử dụng được nó. Có thể thấy được phải có duyên phận với nó thì mới có thể sử dụng được linh vật như thế này. Ở đây có 6 cái hộp, người có thể chọn 1. Nếu như….này này này!”Hắn còn chưa có nói hết, Chúc Diêu đã đi qua rồi cầm lấy một cái hộp ở bên phải.Lão đầu nhìn thấy Chúc Diêu bình tĩnh cầm lấy cái hộp liền kinh ngạc không thôi,“Ngươi ngươi ngươi...... Làm sao ngươi biết Mộc Linh ở trong cái hộp nào?”Chúc Diêu tức giận đến nỗi đầu cũng bốc khói. Chẳng lẽ nàng nhìn nàng lại không biết hộp nào là hộp Mộc Linh hay sao. Cái đệt mẹ nó chứ. Không phải cái hộp này có viết hai chữ ” Mộc Linh” bằng tiếng trung hay sao? Hơn nữa nét chữ to đậm không khác gì chữ ” BUG” trên mặt Tiêu Dật. Nàng nhìn thấy sờ sờ như vậy chẳng lẽ hắn lại nghĩ rằng nàng không biết hộp nào có hay sao?” Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có người có số mệnh như vậy thật à!”Lão đầu tự nói một mình. Hắn nhìn nàng với ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ và hận.Chúc Diêu cũng không có để ý lão đầu này đang có cảm xúc như thế nào lúc này. Nàng liền mở cái hộp ra.Nhưng vừa mở hộp thì một chuyện buồn cười liền xuất hiện ngay trước mặt nàng. Đó là trong chiếc hộp này có chứa một mầm cây nhỏ. Hay cái cây nhỏ này chỉ có hai cái lá cây. Hai cành cây của nó như hai cánh tay trắng nõn đang cầm hai chiếc lá cây kia quay tròn khiêu vũ.Đang còn nhảy múa sung sướng đột nhiên bị người khác quấy nhiễu. Cái cây bé nhỏ kia liền dừng lại, rồi ngước đầu lên nhìn. Sau