Sau khi được biết Diệp Bắc Minh đã thu nhận Vương Trường Sinh làm đệ tử, bọn họ cũng rất ngạc nhiên.
Vương Như Yên cười nói: “Sư đệ được đấy, còn thu nhận kiếm hoàng Hương Đảo làm đồ đệ”.
Liễu Như Khanh giơ tay vứt ra một viên đan dược: “Ông cầm lấy viên đan dược này lui xuống trị thương đi”.
Vương Trường Sinh có dược đan dược, cho lên mũi ngửi, dược lực đáng sợ tỏa ra.
Ông ta chấn kinh trong lòng!
Là đan dược cực phẩm?
Bốn cô gái này, người nào cũng đáng sợ!
Họ là sư tỷ của Diệp Bắc Minh?
Ông ta cố gắng áp chế nỗi chấn hãi trong lòng.
Vương Trường Sinh vô cùng biết ơn rời đi!
Không dám làm phiền Diệp Bắc Minh và bốn sư tỷ.
Lục Tuyết Kỳ hỏi: “Sư đệ, vừa nãy đệ đang làm gì đấy?”
“Tỷ thấy đệ cứ chém khối nham thạch đó, có hàm ý đặc biệt gì không?”
Diệp Bắc Minh giải thích nói: “Bát sư tỷ, khoảng năm mươi mét phía dưới nham thạch đó có một gốc hỏa liên”.
“Đệ muốn có được nó, cho nên phải chém mở nham thạch!”
Lục Tuyết Kỳ cười nhẹ nhàng: “Việc này chẳng phải rất dễ à, để tỷ giúp đệ”.
Cố ấy sử dụng binh khí luôn mang theo bên người!
Đó là một thanh bảo kiếm màu xanh lam!
Một nhát là chém ra!
Kiếm khí chui vào trong nham thạch, nham thạch tách đôi, đúng là lộ ra hỏa liên ở sâu bên trong thật.
Lục Tuyết Kỳ gọi một tiếng: “Như Yên!”
“Muội biết rồi, bát sư tỷ”.
Vương Như Yên thân nhẹ như chim én, dậm đôi chân ngọc.
Lộn một vòng trên không trung, nhảy vào trong bể nham thạch, tóm lấy hỏa liên, rồi lại nhẹ nhàng nhảy ra!
Sau đó đứng vững bên cạnh Diệp Bắc Minh: “Sư đệ, hỏa liên mà đệ cần đây”.
Cả quá trình chưa đến một giây!
Tốc độ cực nhanh khiến Diệp Bắc Minh cũng ngẩn người: “Các sư tỷ, các tỷ có thực lực gì vậy?”
Vương Như Yên che miệng cười: “Đệ đoán xem?”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt vô tội: “Các tỷ mạnh như vậy, lúc ở núi Côn Luân, sao lại bị đệ đuổi đánh?”
“Phì phì!”
Bốn sư tỷ đều cười trộm.
Chiến thần Như Yên!
Đại sư Long Hồn!
Hoàng hậu Hồng Đào!
Ngọc Diện La Sát!
Đều là những cô gái cường mạnh hàng đầu, lúc này lại giống như một cô nữ sinh: “Trước đây là các tỷ nhường đệ đấy”.
“Ấy”.
Diệp Bắc Minh hơi suy tư.
Anh giao lưu với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, sau đó nhanh chóng nói: “Bốn vị sư tỷ, đệ phải bế quan ở nơi này, các tỷ ra ngoài trước đi”.
“Được!”
Bốn cô gái quay sang nhìn nhau, người thì ôm Diệp Bắc Minh một cái, người thì hôn lên má anh một cái, rồi tất cả ra khỏi Địa Hỏa Trì.
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: “Cậu nhóc, mấy cô gái này đều không đơn giản đâu”.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Người mà chín mươi chín sư phụ của tôi dạy bảo chắc chắn không đơn giản”.
“Tôi không nói việc này”.
“Vậy thì là cái gì?”
“Không có gì, cậu vẫn nên suy nghĩ xem luyện chế đan dược gì trước thì hơn”.
Diệp Bắc Minh gật đầu, không nghĩ nhiều.
Anh giơ tay, một quyển sách cổ ghi chép hơn một vạn phương thuốc đan dược xuất hiện trong tay anh.
Có tổng cộng mười mấy loại đan dược có thể sử dụng hỏa liên để luyện chế ra.
Nhưng chỉ có mười loại lấy hỏa liên làm vị thuốc chính.
Ba loại trong đó có thể dùng tăng thực lực.
Mười loại khác đều là đan dược trị thương.
Cuối cùng.
Diệp Bắc Minh chọn ra ba loại đan dược có thể luyện chế.
“Ngưng hỏa đan, ngưng tụ nội lực thuộc tính hỏa, nâng cao cảnh giới lớn, thích hợp dùng cho võ hoàng trở xuống!”
“Đoạn cốt đan, cải thiện thể chất, tăng cường sức mạnh xương cốt và máu thịt, tăng cảnh giới