“Tôi vừa ra đời được một hai tháng đã được người khác rửa gân dẹp tủy?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc.
Vẻ mặt không thể tin nổi.
Trước khi anh mười tám tuổi, vốn không biết tu võ là gì.
Càng không tiếp xúc với võ giả.
Nhưng tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại nói, lúc anh một hai tháng tuổi, đã được người khác rửa gân dẹp tủy?”
Vậy rốt cuộc là thế nào?
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bình tĩnh nói: “Tôi còn tưởng cậu biết, thì ra cậu không biết”.
“Thực ra chuyện này, tôi đã phát hiện ra từ lúc ký điều ước với cậu rồi”.
“Cơ thể của cậu, từ nhỏ đã từng được người khác rửa gân dẹp tủy một lần”.
“Hơn nữa, đó là kiểu rửa gân dẹp tủy triệt để, thay đổi thiên phú luyện võ của cậu”.
“Đồng thời cơ thể này của cậu vốn đã rất nghịch thiên, thích hợp tu võ”.
“Lại thêm rửa gân dẹp tủy, cậu mới có tốc độ tu luyện nghịch thiên như hiện giờ!”
Diệp Bắc Minh lại ngẩn người.
Trong phút chốc, anh nghĩ đến rất nhiều việc.
Chẳng lẽ là mẹ của mình đã làm tất cả việc này?
Đúng rồi!
Chắc chắn là mẹ làm.
Nếu không, làm sao bà ấy lại thu thập dược liệu khắp nơi.
Từ Giang Nam đến Long Đô, rồi đến Hương Đảo, cuối cùng còn đến Đông Doanh.
Ban đầu.
Diệp Bắc Minh còn tưởng rằng mẹ mình bị thương, cần dược liệu để trị thương.
Bây giờ vừa nghe tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích, Diệp Bắc Minh liền hiểu ra.
Mẹ thu thập dược liệu, không phải là để trị thương, mà để rửa gân dẹp tủy cho mình!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu nhóc, cậu rất thông minh, chắc là biết mẹ cậu thu thập dược liệu để làm gì rồi chứ?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi hiểu rồi”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ cười một tiếng: “Bây giờ tôi có thể khẳng định, mẹ của cậu chắc chắn không phải là người của thế giới này”.
“Mà đến từ thế giới cấp cao hơn, có lẽ tôi cũng được bà ấy đưa đến địa cầu”.
Diệp Bắc Minh hơi suy ngẫm.
Có phải mẹ đã rời đi rồi không?
Còn ở trên thế giới này không?
…
Cùng lúc đó.
Thành phố Giang Nam.
Trong đại doanh của Vạn Lăng Phong, ông ta đang xử lý chính sự.
Bỗng nhiên, một bóng đen xông vào văn phòng của ông ta.
“Ai?”
Vạn Lăng Phong soạt một cái đứng bật dậy, đôi mắt ngưng lại: “To gan thật đấy, ngay cả bộ chiến đấu Đông Nam mà cũng dám xông vào?”
Đối phương có thể tránh được lính canh gác.
Xuất hiện ở đây.
Tuyệt đối không đơn giản!
Bóng đen cất giọng âm lạnh: “Ngoại trừ bộ chiến đấu Long Đô và Long Hồn, thiên hạ không có nơi nào mà điện Huyết Hồn không dám đến!”
“Ông đến từ điện Huyết Hồn?”
Đồng tử của Vạn Lăng Phong co lại.
Phập!
Bóng đen bước ra một bước, lập tức xuất hiện trước mặt Vạn Lăng Phong, giơ tay ấn vai của ông ta xuống.
Vạn Lăng Phong đang định kháng cự, liền bị thương nặng, phun ra một ngụm máu tươi.
Ngã bò dưới đất!
Toàn thân gò bó.
Vạn Lăng Phong chấn hãi: “Ông… người của điện Huyết Hồn… làm sao ông dám ra tay với tôi?”
“Tôi là người quan chức Long Quốc…”
Bóng đen cười lạnh lùng: “Muốn trách thì trách ông không nên là người của Diệp Bắc Minh!”
“Điện chủ đã hạ lệnh, bất kỳ người nào có quan hệ với Diệp Bắc Minh, giết không cần hỏi!”
“Đưa đi!”
Hai huyết thị của điện Huyết Hồn đi vào.
Đưa Vạn Lăng Phong đi.
Trong lúc đó.
Trong văn phòng của tập đoàn Tuyết Minh.
Một cô gái diêm dúa đá mở cánh cửa văn phòng đi vào trong.
“Cô Hạ, đi theo chúng tôi một chuyến đi?”
Hạ Nhược Tuyết đặt tài liệu trong tay xuống: “Cô là người của nhà họ Đường?”
Cô gái cười gật đầu: “Cô Hạ thật thông minh, môn chủ đã nói, cậu chủ khi còn sống không có được cô”.
“Sau khi chết, cô cũng phải cùng cậu ấy kết thành vợ chồng”.
“Cho nên, mời đi theo chúng tôi một chuyến!”
“Đúng rồi, tốt nhất cô đừng kháng cự, nếu không, tất cả nhân viên của tập đoàn Tuyết Minh sẽ chết”.
Hạ Nhược Tuyết tái mặt.
Vợ của người chết?
Muốn cô ấy gả cho một người chết ư?”
Lúc này.
Tôn Thiến ở một bên xông ra, tay cầm bình