Dạ Kiêu kinh hãi kêu lên:
“Thân sĩ đứng thứ 267 bảng xếp hạng ngầm!”
Ông ta nhìn chằm chằm một người đàn ông mặc áo đuôi én thời trung cổ.
Con ngươi trợn trừng như sắp rớt ra ngoài!
Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Ông quen người đó?”
Dạ Kiêu sợ đến choáng váng.
Gật đầu như gà mổ thóc: “Cậu Diệp, tôi quen, tôi đều quen!”
“Cô ta, Scarlet Witch, đứng thứ 261 bảng xếp hạng ngầm!”
“Ông ta, Miyamoto Musashi, kiếm thần Đông Doanh, đứng thứ 259 bảng xếp hạng ngầm!”
“Trần Cửu Dương, vô địch thiết quyền, đứng thứ 255 bảng xếp hạng ngầm!”
“Bá tước Vladimir, quỷ hút máu, đứng thứ 254 bảng xếp hạng ngầm!”
“Turgenev, Lang Vương Bắc Á, đứng thứ 250 bảng xếp hạng ngầm!”
Dạ Kiêu đếm từng người một.
Ông ta hoàn toàn chấn động!
Ông lão Hắc Xà run rẩy, suýt chút nữa nằm bò trên đất.
Mặc dù ông ta cũng là cao thủ bảng xếp hạng ngầm, nhưng ông ta chỉ đứng áp chót, hạng 300.
Sau cường giả đứng đầu bảng xếp hạng ngầm này.
Đều đứng trong khoảng 255!
Cường giả bảng xếp hạng ngầm, một người một tầng trời!
Tùy tiện một người cũng có thể dễ dàng giết ông ta trong nháy mắt.
Diệp Bắc Minh có chút cạn lời: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông sao thế, nhiều cường giả như vậy mà ông không phát hiện ra?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không vui nói: “Sáu người đều là Võ Tông đỉnh phong, bọn họ dùng cách đặc biệt, giấu kín khí tức”.
“Trách thực lực cậu quá thấp, vì vậy không cảm nhận được”.
“Nếu cậu có cảnh giới Võ Hoàng, bọn họ không giấu nổi tôi đâu”.
Đột nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại ngây ra: “Trong bóng tối còn có người, là một người phụ nữ… sâu không lường được, không rõ tu vi!”
Diệp Bắc Minh sững sờ: “Phụ nữ? Chẳng lẽ là…”
Cộp cộp cộp cộp!
Lúc này, một loạt tiếng bước chân truyền tới.
Người thứ bảy!
Một người đàn ông da trắng mặc vest mỉm cười bước tới.
Ông ta không có tu vi, chỉ là một người bình thường.
Sáu cường giả bảng xếp hạng ngầm tránh đường cho ông ta.
Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Ông lại là ai nữa?”
Người đàn ông da trắng cười nói: “Diệp Bắc Minh, nhanh vậy đã quên rồi?”
“William là mày giết?”
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra: “Hóa ra là người của gia tộc Rothschild”.
Người đàn ông da trắng cười thâm thúy: “Diệp Bắc Minh, vì một vài nguyên nhân, cường giả ngoại quốc Võ Tông trở lên không thể nào tiến vào Long Quốc”.
“Nếu không mày đã chết lâu rồi!”
“Đáng tiếc, mày tự tìm chỗ chết, rời khỏi Long Quốc, đi tới Tam Giác Vàng”.
“Giao thẻ ngân hàng của người đỡ đầu ra, tao cho mày toàn thây!”
Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Trước tiên đừng gấp gáp”.
“Người gia tộc Rothschild muốn thẻ ngân hàng, tới giết tôi, tôi có thể hiểu”.
“Các người thì sao?”
Diệp Bắc Minh nhìn ba người Miyamoto Musashi, Trần Cửu Dương, Lang Vương Turgenev.
Miyamoto Musashi lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Mày giết Uy Hoàng, Đông Doanh sẽ bỏ qua cho mày?”
Diệp Bắc Minh buồn cười: “Xem ra thủ đoạn của Chiba Sadako không ổn rồi, đám thị tộc các người vẫn chưa hoàn toàn thần phục”.
Trần Cửu Dương nói: “Tôi và các hạ không thù không oán, nhưng có người mua mạng của cậu”.
Diệp Bắc Minh hỏi: “Ai?”
Trần Cửu Dương cười đầy thâm ý: “Xuống địa ngục rồi tự mình đi hỏi đi, tôi có thể chỉ cho cậu hướng, là Long Đô”.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Cảm ơn, lát nữa tôi cho ông toàn thây”.
Sắc mặt Trần Cửu Dương trầm xuống!
Để tôi toàn thây?
Chết đến nơi rồi còn cứng miệng!
Diệp Bắc Minh hỏi người cuối cùng: “Lang Vương ông thì sao?”
Lang Vương Turgenev mở miệng đầy lạnh lẽo: “Quân đoàn Băng Nguyên Lang do một tay tao gây dựng, một mình mày lại diệt hết”.
“Mày cảm thấy mình nên chết hay không?”
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra: “Được rồi, tôi đã biết tại sao các người muốn giết tôi”.
“Bây giờ các người có thể lên đường”.
Lời vừa dứt.
“Ha ha ha ha!”
Sáu cường giả bảng xếp hạng ngầm đều ngửa mặt lên cười lớn.
“Diệp Bắc Minh, mày thật sự ngây thơ!”
“Bọn tao lên đường?”
“Mày lấy cái gì tiễn bọn tao lên đường?”
“Chết đến nơi rồi còn cứng miệng?”
Cười ch ảy nước mắt.
Lúc này.
Diệp Bắc Minh mỉm cười nói: “Lục sư tỷ, chị muốn
giấu tới khi nào?”
“Chẳng lẽ thật sự muốn nhìn em bị người ta bắt nạt?”
Giây tiếp theo.
“Ha ha ha ha”.
Tiếng cười duyên truyền đến.
Nghe tiếng thôi cũng có thể tưởng tượng được đây chắc chắn là cô gái vô cùng xinh đẹp!
“Tiểu sư đệ, em không muốn luyện tay?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không luyện, giao cho chị”.
Cô gái trả lời: “Được thôi”.
Chậm rãi đi ra.
Cô ấy oán hận nhìn Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, sao em biết chị ở đây?”
Diệp Bắc Minh cũng không thể nói cho cô ấy biết là tháp Càn Khôn Trấn Ngục phát hiện ra.
Anh đáp: “Lục sư tỷ, đây là do chúng ta tâm linh tương thông”.
Lục sư tỷ cười hì hì, nét mặt tươi cười như hoa.
Khiến tất cả phụ nữ trên thế giới này cũng nản lòng biến sắc: “Cái miệng nhỏ thật ngọt, sư tỷ giúp em giết bọn họ”.
“Sau đó, chúng ta từ từ nói chuyện”.
“Ha ha ha, tiện nhân từ đâu đến, khẩu khí không nhỏ!”
Scarlet Witch đứng thứ 261 bảng xếp hạng ngầm cười lạnh một tiếng.
Soạt!
Mắt đẹp của lục sư tỷ trầm xuống, trực tiếp ra tay.
Cô ấy chìa tay, dùng sức nhắm về phía Scarlet Witch, nội lực ngưng tụ, khí tức tàn phá, một luồng sức mạnh đáng sợ trực tiếp đ è xuống.
“A!”
Scarlet Witch kêu thảm một tiếng, thân thể trực tiếp nổ tung.
Nổ chết tại chỗ!
“Rít!”
Đám thân sĩ, Miyamoto Musashi, Trần Cửu Dương, bá tước Vladimir, Turgenev đều hít một hơi lạnh.
Người đàn ông của gia tộc Rothschild con ngươi co rút kịch liệt: “Rốt cuộc cô là ai?”
Dạ Kiêu ngây người: “Thực lực đáng sợ quá!”
Ông lão Hắc Xà đứng tại chỗ, cơ thể già nua đang run rẩy.
Hoảng sợ nhìn Lục sư tỷ của Diệp Bắc Minh!
Ông Long xụi lơ trên đất, đầu óc trống rỗng.
Diệp Bắc Minh cũng kinh hãi: “Lục sư tỷ, chị có thực lực gì vậy?”
“Trước kia ở trên núi, em có thể đánh bại chị rất dễ dàng”.
Lục sư tỷ che miệng cười trộm: “Em đoán xem”.
Ầm!
Xoay người, quyền đánh ra!
Thân sĩ hạng 267 bảng xếp hạng ngầm bị đánh bay ra ngoài, tan trên không trung.
“Khốn kiếp!!!”
Miyamoto Musashi lén đến sau lưng Lục sư tỷ, quát lớn một tiếng.
Trán nổi gân xanh, không muốn ngồi chờ chết.
Ông ta nhảy lên, rút một thanh kiếm samurai, chém về phía đầu của Lục sư tỷ!
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh ra tay!
Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay anh, bước ra một bước, chặn Lục sư tỷ ở phía sau, chém một kiếm về phía Miyamoto Musashi!
Tốc độ cực nhanh như điện chớp!
“Keng!”