Chương 441
Diệp Bắc Minh chuyển ánh mắt lên người Huyết Ảnh: “Vốn đợi lát nữa xử lý mày, nếu mày không đợi được muốn chết như vậy thì tao tác thành cho mày trước”.
“Ha ha ha!”
Huyết Ảnh phách lối cười thành tiếng: “Diệp Bắc Minh, mày tưởng mày là…”
Chữ ‘ai’ còn chưa nói ra.
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long đánh tới!
Phí lời với mày làm gì?
Kiếm khí của kiếm Đoạn Long mang theo tiếng gào thét, phá vỡ không khí!
Chém về phía cổ họng Huyết Ảnh!
“Mày… mày coi Huyết Ảnh tao là người thế nào? Là mấy tên phế vật bị mày giết trong nháy mắt?”, Huyết Ảnh nổi giận.
Hán không chút né tránh, chìa hai tay ra!
Là một đôi thiết trảo!
Đây là thiết trảo được rèn từ thiên thạch ngoài không gian, cắm chặt vào bên ngoài tay Huyết Ảnh.
Vô địch!
Hướng về phía kiếm Đoạn Long!
Keng!
Một tiếng giòn dã, ánh lửa lóe lên!
Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.
“A!!!”
Huyết Ảnh kêu thảm một tiếng, thiết trảo rèn từ thiên thạch bị kiếm Đoạn Long chém đứt giống như đậu hũ vậy!!!
Máu tươi bắn ra!
Đôi thiết trảo của Huyết Ảnh và phần máu thịt của Phó Quốc Hoa dưới kiếm Đoạn Long không có bất
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!!!
Huyết Ảnh hoảng sợ lui về phía sau, đôi mắt dưới lớp mặt nạ đều là sợ hãi: “Sao có thể chứ?”
“Đây là kiếm gì vậy?”
“Rít!!!”
Huyết Ảnh bừng tỉnh hiểu ra, kêu lên một tiếng: “Đây là kiếm người phụ nữ kia để lại cho mày?”
Diệp Bắc Minh mặt lạnh lùng: “Mày nói nhảm nhiều quá!”
Bước nhanh về phía trước, một kiếm đâm vào bụng Huyết Ảnh!
Huyết Ảnh muốn tránh, nhưng căn bản không tránh nổi.
Mẹ nó quá nhanh!
Tất cả nội lực đều tản mất, Huyết Ảnh giống như chó chết nằm trên đất.
Thái độ quay ngoắt 180 độ.
“Tha mạng… Tha mạng… Diệp Bắc Minh, tôi biết lỗi rồi, cầu xin anh tha cho tôi! Tôi chỉ là một trưởng lão nhỏ ở điện Huyết Hồn, cũng là phụng mệnh làm việc thôi!”, Huyết Ảnh dập đầu như giã tỏi, đầu trầy trụa hết.