Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 878


trước sau

Chương 878

Quỷ Môn Thập Tam Châm chỉ có thể giữ được mạng của cô ta, không thể khiến cô ta tỉnh lại.

Cộp cộp cộp cộp!

Cùng lúc đó, một tràng tiếng bước chân truyền tới.

Năm người đàn ông mặc trang phục cổ xưa, trên người bọn họ giải phóng ra khí tức cường hãn và lạnh băng, bao phủ toàn bộ cửa phủ Diệp.

Năm Võ Tôn trung kỳ.

Thực lực rất khủng khiếp.

Một người đàn ông mở miệng: “Người phụ nữ kia là của chúng tôi, giao ra đây”.

Diệp Bắc Minh cũng không ngẩng đầu lên, phất tay, mấy viên đan dược xuất hiện.

Đút cho cô gái ngất xỉu nuốt xuống!

Con ngươi năm người đàn ông co rút kịch liệt: “Đan dược cực phẩm, là đan dược cực phẩm!!!”

Một người quát lớn: “Nhóc con, mày là ai, sao có được đan dược cực phẩm?”

Một người khác cười nói: “Lần này rời khỏi Côn Luân Khư không có uổng rồi! Vậy mà lại có thu hoạch lớn thế!”

Người thứ ba hưng phấn xoa tay: “Ha ha ha, phí nhiều lời với hắn làm gì?”

“Trực tiếp bắt lại, chúng ta có một trăm hình phạt tàn khốc, không sợ hắn không nói!”

Côn Luân Khư?

Những người này đến từ Côn Luân Khư?

Con ngươi Diệp Bắc Minh trầm xuống, chậm rãi đứng dậy: “Cho các người một cơ hội, cô gái này là ai?”

“Sao các người lại đuổi giết cô ta?”

“Ha ha ha ha!”

Năm người không chút kiêng kỵ bật cười thành tiếng.

“Nhóc con, con mẹ nó mày chán sống rồi hả, biết bọn tao là ai không?”

“Hả? Mày dám chất vấn bọn tao?”

Diệp Bắc

Minh lạnh nhạt nhìn năm người, giống như nhìn năm cỗ thi thể: “Cơ hội đã bị các người lãng phí rồi, vì vậy, đi chết đi”.

Ầm!

Dưới chân đạp một cái, bậc thang của phủ Diệp lập tức nổ tung, chia năm xẻ bảy.

Diệp Bắc Minh nhảy lên cao, giống như ngọn núi lớn đ è xuống năm người!

Soạt!

Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay anh, mang theo tiếng gào thét chém về phía năm người.

“Mày còn có thể dựa không biến ra một thanh kiếm? Nhóc con, mày có cả nhẫn trữ vật!”

Năm người này nhìn thấy kiếm Đoạn Long xuất hiện, tất cả đều kinh hãi!

Sau đó.

Quá đỗi vui mừng!

Tham lam!

“Ha ha, thú vị, tao ngược lại muốn nhìn xem rốt cuộc mày có lai lịch gì!”

Một võ giả Võ Tôn trung kỳ chủ động đánh tới, chìa một bàn tay túm về phía kiếm Đoạn Long.

Thanh kiếm gãy thôi mà, ngay cả con rồng trên đó cũng gãy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện