"Xin chào ký chủ 2973, tôi là hệ thống giao nhiệm vụ cho cô, Al."
Ôn Nguyễn vừa mở mắt ra đã nhìn thấy một con mèo Garfield có bộ lông cam sọc trắng đang giẫm lên ngực của cô.
Ôn Nguyễn: "Thoải mái không?"
Garfield vội cúi đầu, vô cảm đáp lại: "Cô sờ tôi trước."
Ôn Nguyễn: "Mèo con mà cũng thích ăn đậu hũ của người khác á ha."
Garfield : "...... Đề nghị vị ký chủ này có tự trọng một chút, tôi chỉ là một hệ thống không có cảm xúc mà thôi."
Ôn Nguyễn không để tâm mấy đến những gì con mèo nói, chỉ chăm chăm vào việc sờ soạng khuôn mặt béo tròn như cái bánh nướng của nó, đột nhiên, một loạt các tin tức phức tạp ùn ùn kéo đến, ùa vào trong đầu cô.
"《 Vận Sự 》?" Ôn Nguyễn hỏi.
"Ừ, thân phận của cô là nữ phụ trong quyển tiểu thuyết 《 Vận Sự 》." Mèo béo liếm liếm lông, " Mời ký chủ 2973 xem cốt truyện, cần phải nhớ rõ thông tin nhiệm vụ."
Ôn Nguyễn gật đầu.
Cốt truyện được tóm tắt rất đơn giản, nữ chính Thịnh Nguyệt Cơ nhà tan cửa nát, ở chốn phong nguyệt Thính Bạch Lâu lăn lộn, dần dần trở thành ca kỹ tiếng tăm vang dội ở Đại Tương quốc. Trong khoảng thời gian chìm nổi ấy, nàng ta cùng với bảy nam nhân khác trải qua hương tình luyến ái.
Nói tóm lại, đây là câu chuyện về Thịnh Nguyệt Cơ và thất đại thiên vương, cô gái mang trên mình kiếp hồng nhan họa thủy và dàn harem đỉnh cao - điển hình của mấy cuốn tiểu thuyết máu chó.
Đương nhiên, là một cuốn tiểu thuyết Cao H NP, đương nhiên tinh tuý của bộ truyện này là H H H H H rồi.ận>
Vừa nóng bỏng gợi dục, vừa kích thích hương tình.
Nhưng trừ những cảnh gây máu huyết sôi trào đó ra thì quyển sách này có cốt truyện và tuyến nhân vật rất xuất sắc, khiến mọi người phải vừa đọc vừa mắng, mỗi tình tiết đều vô cùng bất ngờ, plot twist ngập mồm, hôm qua anh kia kèo trên, hôm nay tới anh này trên kèo anh kia, ngày mai lại có thêm một bá vương khác nữa.
Bảy nam chính đều có fan riêng, fans của bọn họ mỗi ngày đều vì các anh trai ở trong sách mà điên cuồng, chiến đấu quyết liệt trên khắp các diễn đàn về tiểu thuyết.
Ôn Nguyễn đọc cuốn tiểu thuyết này xong, cũng không tự chủ được nhướng mày.
Nữ chính này có chút lợi hại à nha~
Ít nhất thì thận tốt thật.
Cuối cùng nàng ta còn tập hợp bảy nam chính lại, sống chung với nhau dưới một mái nhà, ăn chung bàn, ngủ chung giường, cũng không biết có triệu hồi được Thần Rồng* tới hay không nhỉ?
(*: Ở đây Ôn Nguyễn đang liên tưởng tới bộ truyện Anime nổi tiếng - Bảy viên ngọc rồng. Khi nhân vật chính thu thập được đủ 7 viên ngọc rồng có thể triệu hồi Thần Rồng với sức mạnh to lớn.)
Garfield thấy Ôn Nguyễn xem vô cùng nhập tâm, có chút không nói nên lời: "Cô thích xem đến như vậy ư?"
"Ừ."
"Đây là một quyển...... tiểu thuyết ừm..."
"Em không phải chỉ là một cái hệ thống không có cảm xúc thôi sao, có thể trực tiếp nói mà, 18+."
Garfield: "......"
Ôn Nguyễn sắc mặt không đổi, bình tĩnh xem tiếp.
"Nhiệm vụ của cô là thay đổi số mệnh thảm thương của nữ phụ Ôn Nguyễn, đồng thời còn phải đoạt được tình yêu của nam chính nữa." Garfield nói.
"Nam chính nào?"
"Người được yêu thích nhất, Kỷ Tri Dao."
"Ừm...... Chị có thể từ chối không?"
Garfield vui vẻ ra mặt, bộ dạng vui sướng khi kẻ khác gặp nạn, "Đương nhiên là không rồi, nếu cô từ chối nhiệm vụ thì cô sẽ bị giết chết, chết thẳng cẳng khỏi quay đầu trăn trối luôn á."
Ôn Nguyễn nhìn chằm chằm mèo con, mặt toàn là ý xấu.
Mèo con bị cô nhìn đến mức hoảng sợ, "Cô, cô nhìn cái gì mà nhìn?"
Ôn Nguyễn thử trả giá với mèo con, "Chị không thích nam chính lắm, theo như trong sách miêu tả thì hắn mỗi lần cùng Thịnh Nguyệt Cơ lăn giường đều rất kịch liệt, chị thích dịu dàng cơ."
"......" Dịu dàng cái con khỉ khô.
Garfield không muốn cùng cô nói chuyện nữa, vẫy vẫy cái chân ngắn tũn, meo meo kêu: "Đi thôi, Pikachu!"
......
Đầu tiên Ôn Nguyễn cảm nhận được thân thể đột nhiên vô cùng khó chịu, cả người nóng bừng bừng lên, đầu óc quay cuồng.
Sau đó, cô cầm trên tay một thanh kiếm, kề trên cổ, đang muốn tự sát.
Ôn Nguyễn đưa mắt nhìn về Kỷ Tri Dao, trên tay hắn ta cầm một cái bình nhỏ màu trắng ngọc bích rất tinh xảo, mắt sắt như đao liếc nhìn cô.
Ôn Nguyễn lập tức hiểu rõ, đây là một tình tiết trong《 Vận Sự 》.
Cái bình được Kỷ Tri Dao cầm trong tay kia, có chứa một ít loại dược rất hay được sử dụng trong thể loại truyện này, ừm... cụ thể hơn là xuân dược.
Vốn dĩ nguyên chủ chuẩn bị đem dược bỏ vào thức ăn cho Kỷ Tri Dao ăn, sau đó dâng chính mình lên làm thuốc giải, biến cho gạo nấu thành cơm, khiến Kỷ Tri Dao không thể không cưới nàng.
Nhưng Kỷ Tri Dao là nam chính được yêu thích nhất trong toàn bộ quyển sách, đương nhiên chỉ số thông minh sẽ không kém một ai, tự động sẽ không trúng kế.
Nguyên chủ tự làm tự chịu, Kỷ Tri Dao chẳng bị làm sao hết còn bản thân thì uống nhầm phải dược, cả người ngứa ngáy, sống không bằng chết.
Nhưng dù vậy, Kỷ Tri Dao cũng không thèm chạm vào nguyên chủ một chút.
Nguyên chủ khóc lóc hỏi: "Ta rốt cuộc có chỗ nào không bằng Thịnh Nguyệt Cơ? Bản thân ta được hàng vạn người say mê, vậy mà chàng lại xem thường ta ư?!"
Kỷ Tri Dao cười lạnh nói: "Ngươi đã dám hỏi vấn đề này, vậy tại sao bản thân không chịu suy nghĩ một chút? Ta nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có là Thánh Nữ thì ta cũng khinh thường chạm vào ngươi, dù chỉ là một cọng tóc!"
Nguyên chủ vô cùng kinh ngạc,câu nói này của Kỷ Tri Dao khiến nàng vừa xấu hổ vừa giận dữ, trực tiếp rút thanh kiếm của hắn để lên cổ, doạ chết: "Kỷ ca ca, nếu chàng không cưới ta, ta lập tức chết cho chàng xem!"
Kỷ Tri Dao bất ngờ, hắn lấy lại kiếm, nói: "Muốn chết cũng đừng làm bẩn kiếm ta."
Cùng chính vì câu nói này, địa vị nam chính tối cao của Kỷ Tri Dao như đinh đóng cột, không thể thay đổi, ai cũng không giành được.
Rốt cuộc thì từ góc nhìn của nữ chính Thịnh Nguyệt Cơ, Kỷ Tri Dao đối với nữ phụ lãnh đạm vô tình, dứt khoát rõ ràng, đương nhiên là vô cùng thích thú.
Loại nữ phụ thích ăn nói hồ đồ, lúc nào cũng tự tìm đường chết thì bị như vậy là đáng.
Theo hướng đi của cốt truyện, nữ phụ sẽ nói ra câu thoại khiến bản thân đi vào đường chết, "nếu chàng không cưới ta, ta sẽ tự sát" .
Mà ngay lúc này, Ôn Nguyễn đã chính thức nhập vào.
Cô bình tĩnh đến lạ lùng nhìn Kỷ Tri Dao, nhẹ nhàng mà cắt đi tóc của mình, cùng với kiếm của hắn đặt xuống.
"Chúc hai người hạnh phúc." Ôn Nguyễn nói.
Trong mắt Kỷ Tri Dao hiện lên một tia nghi ngờ, đưa mắt nhìn thanh kiếm và tóc được cô đặt trên bàn, sau đó lại nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Ôn Nguyễn.
Ba năm Ôn Nguyễn đi theo hắn thật sự đã làm ra rất nhiều chuyện phiền phức, nhưng vì kiêng kị