Quay lại quầy đồ ăn chín, ban đầu gian bếp chỉ phục vụ các bạn học sinh, sinh viên.
Dần dần các đối tượng cũng được mở rộng hơn, thậm chí có mấy cơ quan hành chính quanh đấy còn cố định đặt cơm cho cán bộ công nhân viên.
Rồi có khách chỉ mua nguyên đồ ăn đã chế biến sẵn, cũng có người mua đồ ăn chỉ qua sơ chế.Sau hai tháng đi vào hoạt động doanh thu của quầy đồ ăn chín chiếm 30% và thực phẩm đã qua sơ chế chiếm 10% tổng doanh thu của bách hóa; hơn nữa các mặt hàng tiêu dùng khác trong bách hóa cũng tiêu thụ vượt so với hai tháng trước, điều này càng thôi thúc Nguyên thúc đẩy cải tạo nâng cấp bách hóa.
Cậu kiên quyết phải thực hiện các hướng đi mới của bách hóa càng sớm càng tốt.Cũng vào dịp này bách hóa chính thức đại tu, vừa tu sửa vừa duy trì kinh doanh nên Vân cũng không có nhiều thời gian rảnh.
Trong cuộc họp nội bộ, cầm trên tay tập tài liệu mà chị Thanh đưa, các nhân viên khác đều thấy tò mò, còn Vân không nhịn hiếu kì lên tiếng hỏi:"Cái này là thế nào vậy chị?""Đây là phương án mở rộng kinh doanh bách hóa, các bạn về đọc rồi đưa ra ý kiến.
Ai có ý kiến tốt đều có thưởng.
Phương án này là bí mật cũng chính là tài sản của bách hóa nghiêm cấp việc truyền bá ra ngoài."Chị Thanh không có nói đùa, việc Vân được thưởng là ví dụ tiêu biểu.
Được tận hai tháng lương liền, thậm chí còn được nâng lên làm nhân viên chính thức, và hưởng lương như các nhân viên khác của bách hóa trong khi làm việc bán thời gian."Bốn mươi lăm ngày nữa mặt bằng sẽ hoàn thiện xong toàn bộ và đưa vào kinh doanh trước kỳ nghỉ tết cổ truyền, nên các bạn chỉ còn một tháng để viết ra ý tưởng của mình.
Nếu ý tưởng nào được lựa chọn và có doanh thu tốt sẽ được thưởng.""Phải có mức đạt doanh thu cụ thể chứ chị? Nếu nói chung chung là doanh thu tốt em nghe nó vẫn có phần mơ hồ."Người phụ trách phòng máy lên tiếng."Tôi lại thấy không công bằng chút nào cả, ví như phòng máy doanh thu lúc nào cũng đúng đầu thì có bao nhiêu tiền thưởng bộ phận bên đó nhận hết còn bộ phận như chúng tôi có cố gắng cũng có ích gì chứ?""..."Mỗi người một ý ai nghe cũng rối hết cả lên.
Chị Thanh chăm chú nghe không bỏ sót bất cứ một ý kiến nào.
Thậm chí chị còn ghi âm lại cuộc họp này lại, biết đâu trong những lúc người nói ra người nói vào sẽ vô tình cho ra lọt ý tưởng tuyệt vời nào đó.
Khi không còn ai nói gì nữa lúc đó chị Thanh mới lên tiếng tiếp tục nói:"Đại khái là tôi cũng cơ bản hiểu ý của các bạn.
Các bạn cứ yên tâm cống hiến cho bách hóa, bản thân tôi sẽ xây dựng phương án khen thưởng cụ thể để các bạn có mục tiêu phấn đấu.
Mặt hàng ở trong bách hóa đều là các mặt hàng thiết yếu nên người phụ trách gian hàng biết cách chăm sóc khách hàng thì sẽ không có chuyện khách ra về tay không."Nói đến đây vẻ mặt của các nhân viên khác càng trở lên ngơ ngác, chị Thanh dừng lại một chút như nghĩ ra điều gì đó rồi nói tiếp:"Để tôi minh họa thế này cho các bạn dễ hiểu.
Lấy ví dụ từ quầy đồ ăn chín, ban đầu chỉ là phục vụ nhu cầu ăn uống của nhân viên bách hóa, tiếp đó là khách của phòng máy và khách của gian hàng khác.Hiệu quả này đạt được từ đâu? Là từ ý tưởng kinh doanh tốt, chăm sóc khách hàng tốt, chất lượng sản phẩm tốt mà giá cả hợp lý."Tan họp ai cũng hào hứng với những thay đổi của bách hóa nếu bách hóa sau khi nâng cấp thành công thời cơ hội tiền đồ của tất cả mọi người đều rộng mở.
Vân trở lại phòng sách chuyên tâm nghiên cứu việc phát triển bếp ăn theo quy mô mới của bách hóa.Ngoài phần thưởng cô nàng còn mong muốn giữ được chắc chân cung cấp nguyên liệu cho bách hóa.
Muốn được chân đó cô nàng phải tìm được phương án tối ưu nhất để dung hòa được hai bên cung và cầu.
Làm được điều này không những bố mẹ có thu nhập cao hơn mà còn có khi tích đủ tiền cho co vào đại học.
Vân mải suy nghĩ mà không biết Nguyên đã ngồi cạnh cô nhóc từ khi nào."Anh tới khi nào vậy? Nay là lịch của em ở phòng sách mà!""Ờ thì muốn rủ em tan ca thì làm trận bóng thôi!"Nguyên ấp úng nói.
Nhìn bộ dạng như