Vân trở lại lớp cùng tinh thần sẵn sàng đón nhận khó khăn không cho phép buông tay, thậm chí không ngừng thúc giục bản thân phải cố gắng hơn nữa.
Chuẩn bị tinh thần là vậy mà cũng chỉ được một tuần thì tình trạng khủng hoảng lại tiếp tục xảy ra.
Vân như có cảm giác thầy cô, kể từ cô chủ nhiệm đến thầy cô bộ môn đều đang làm khó Vân, coi cô như con nợ truyền kiếp.
Áp lực tăng thêm, đôi lúc cô nhóc còn tự ghét bản thân tại sao lại nghĩ xấu về thầy cô như vậy.Hôm nay giờ toán Vân được gọi lên bảng làm một dạng bài khá lạ, Vân thẳng thắn nói với thầy trước lớp:"Thưa thầy em không làm được bài này!""Zezo! Về chỗ"Vân chễm chệ ngồi sổ đầu bài, học kém không đáng nói có thể cố gắng rèn luyện thêm.
Điều đáng nói là bài tập Vân phải làm chính là nội dung bài học mới hôm nay.
Vân cô nén tức giận cho đến gần cuối giờ trả bài kiểm tra một tiết được một điểm thì cô nhóc không thể nhịn nữa.
Vân chất vấn thầy:"Thưa thầy! Thầy xem lại giúp em các bài này em làm không sai sao lại gạch hết ạ?""Cách làm chưa đúng, lời giải bê nguyên sách giáo khoa một cách máy móc.
Tôi nhớ đã từng giảng phương pháp mới cho lớp này rồi."Bài học này đúng đợt Vân nghỉ học, cô có nghiên cứu cách làm của thầy nhưng cách làm không dễ hiểu bằng sách giáo khoa nên Vân làm theo phương pháp sách giá khoa hướng dẫn.
Vân giải thích:"Hôm đó em nghỉ học, em có đọc và tìm hiểu cách hướng dẫn của thầy nhưng em không hiểu nên đã làm theo sách, thầy xem lại giúp em ạ!"Thầy nghiêm mặt:"Không phải xem, chỉ cần tôi nói không đúng là không đúng."Thầy nói rất vô lý ngang ngược, Vân cũng phản bác lại không kiêng nể:"Đến sách giáo khoa toàn giáo sư tiến sĩ biên soạn mà thầy bảo không đúng thì lấy gì đảm bảo phương pháp mà thầy hướng dẫn sẽ đúng?"Nghe Vân nới vậy, thầy tức giận quát lớn:"Thái độ của cô đối với giáo viên như vậy à? Mời cô ra khỏi lớp"Vân sốc nặng khi lần đầu tiên bị thầy đuổi ra khỏi lớp, các bạn nhìn cô như sinh vật ngoại lai.
Không muốn đứng tại đây thêm giây phút nào nữa, Vân tập tễnh từng bước ra khỏi lớp đi thẳng lên sân thượng.
Nhìn bài kiểm tra trên tay mà từng giọt nước mắt tủi thân lăn dài trên mặt.
Đi qua lớp A2 vừa hay bị Phong nhìn thấy có gì đó sai sai, cậu định xin ra ngoài nhưng cũng sắp hết giờ nên cậu không xin nữa.
Lên sân thượng cô nàng ngồi ngây ra như pho tượng, đôi mắt vô hồn không có điểm nhìn.
Cô nhóc tự kiểm điểm bản thân chưa thực sự cố gắng ở điểm nào mà bây giờ bản thân lại rơi vào hoàn cảnh xấu hổ thế này.
Tâm trạng rối bời Vân nào có biết phía bên kia sân thượng cũng đang có người.
Trường Anh và Nguyên đang ngồi tán gẫu, khi Vân xuất hiện thì mọi sự chú ý được dồn lên cô.
Nguyên nhìn cô gái pho tượng phía trước, khuôn mặt tảng băng của cậu gợi lên một đường cong.
"Nhanh như vậy đã gặp lại rồi" - Nguyên nghĩ.
Cậu bước lại gần chỗ Vân ngồi rồi vỗ vai từ phía sau.
Tâm trạng đang không tốt, thêm cái vỗ vai làm phiền Vân rống lên:"Cút!""Ái chà!"Nghe thấy giọng lạ lạ, Vân quay lại phía sau lại gặp lại nụ cười chói mắt ấy mà không khỏi ngẩn người.
Bình thường Nguyên rất ghét bị người khác nhìn không chớp mắt, còn cô gái này nhìn đến hai lần mà cậu không hề thấy khó chịu thậm chí còn thấy có hứng thú.
Cậu nói:"Chân còn chưa tháo bột đấy nhóc!"Một câu cảnh cáo thật nhẹ nhàng nhưng phải nói là đã mang lực sát thương quá lớn.
Nhớ lại những gì đã xảy ra cô nàng không khỏi luống cuống đứng dậy tìm đường chạy.
Trong tích tắc cô nhóc bị Nguyên ép sát bức tường, hai tay cậu chặn hai bên và mặt đối mặt.
Vân bị khóa chặt dựa sát vào bức tường ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Nguyên áp sát tai Vân nhỏ nhẹ nói:"Muốn chạy sao? Đâu có dễ vậy nhóc?""Có gì hay ho chứ? Đi bắt nạt con gái lại là đàn em khóa dưới không thấy mất mặt à?" - Vân hỏi lại.Đã bao lâu rồi Nguyên mới tìm lại cảm giác vui vẻ khi chọc giận một cô nhóc như vậy.
Lúc này Vân mới thấy cái chân tập tễnh thật vô dụng khi đã què còn khoẻ đi.
Tự trách cũng không còn ý nghĩa nữa rồi, quan trọng là giờ thoát thân thế nào.
Vân từ từ ngồi xuống để chui khỏi vòng vây, đoán được cô nhóc định làm gì Nguyên cũng từ từ ngồi xuống cùng với cái nhìn trìu mến và nụ cười khiến con người ta u mê mà quên đi bản năng