Hồi tưởng lại mây đỏ lôi điện màu đen vừa rồi kia, còn có khí tức hủy thiên diệt địa nữa, hiện tại nàng vẫn có cảm giác tim đập nhanh vô cùng.
Mà bên ngoài miếu thần đã bị phá hủy đến mức chẳng có một vùng đất bằng phẳng nào.
"Không sao đâu, tự ngươi tìm hiểu việc tu luyện đi.
" Tu Thần dứt lời liền vung tay lên.
Chỉ thấy những khe nứt bị phá nổ trên mặt đất bắt đầu khép lại một cách nhanh chóng, thời gian chưa đến ba giây hết thảy đã khôi phục như lúc ban đầu.
Tròng mắt Kinh Như Tuyết khẽ co rụt lại.
Tu vi của sư phụ thật sự quá phi thường rồi!Hắn lại có thể khôi phục tất cả lại nguyên dạng trong nháy mắt, một chút dấu vết nhỏ cũng không nhìn ra.
Tu Thần quay lại trong đình nghỉ mát, trực tiếp xé con gà Xích Diễm đã nướng thơm ngon ban nãy ra bắt đầu ăn.
Tiểu Bạch và Tiểu Vũ bên cạnh tỏ vẻ giống như có chút buồn bã không vui.
Chúng nó đã hóa linh thành yêu đã mấy ngày rồi, thế những vẫn không thể nào bước vào hàng ngũ yêu quái cấp một được.
Bây giờ bọn chúng nhìn Kinh Như Tuyết đã bước vào Linh Hải cảnh trong nháy mắt, cộng thêm khí tức của nàng bây giờ còn đang tăng mạnh hơn, đoán chừng không bao lâu nữa Kinh Như Tuyết đã có thể tiến vào Pháp Tướng cảnh.
Trong phút chốc, hai con thú chán nản.
Tiểu Bạch nhìn về phía Tu Thần với vẻ ấm ức, chớp đôi mắt to long lanh.
Ý giống như đang muốn nói: Đại ca, ta cũng muốn tu luyện.
Ta cũng phải trở nên mạnh mẽ!Tu Thần nhìn Tiểu Bạch mà buồn cười, nói: "Sao nào? Ghen tị đỏ mắt à?"Người quang minh chính đại không nói vòng vo.
Tiểu Bạch dứt khoát gật đầu.
Tiểu Vũ cũng học theo khẽ gật cái đầu nhỏ.
Về con người Tu Thần còn không biết nên tu luyện như thế nào, thì càng khỏi nói đến yêu quái.
Cho nên hắn cũng không có cách nào chỉ dạy được.
Chỉ một biện pháp duy nhất mà hắn biết chính là dần chúng nó ra bã, ngược đãi chúng cho tè ra quần thì sau đó yêu lực sẽ tăng lên.
Tu Thần trái lại không ngại, chỉ sợ mấy đứa nhóc kia không chịu.
Hai con động vật một gốc cây, trong sơn mạch Thiên Loan này thì chúng nó là giống loài thấp kém và phổ biến nhất, không có bất kỳ truyền thừa huyết mạch nào cả, vả lại chúng nó lại là yêu mà Tu Thần điểm hóa sinh ra linh mà thành, cho nên chúng hoàn toàn không biết phải làm thế nào để tu luyện.
"Ta cũng không phải yêu, làm sao biết các ngươi tu luyện như thế nào đây? Chẳng lẽ cũng có công pháp tu luyện sao?" Tu Thần nói.
Đôi mắt Tiểu Bạch sáng lên.
Giống như chợt ngộ ra điều gì.
Sau đó chúng nó chạy đến bên cạnh Kinh Như Tuyết đang ngồi lĩnh ngộ cách đó không xa.
"Chi chi nha nha!"Tiểu Bạch khẽ kéo áo Kinh Như Tuyết.
Nàng mở to mắt, nhìn Tiểu Bạch với vẻ khó hiểu, hỏi: "Sao thế?""Chi chi nha nha!"Tiểu Bạch nói xong lập tức bắt đầu học theo Kinh Như Tuyết bắt đầu ngồi thiền.
"Ngươi cũng muốn tu luyện sao?" Kinh Như Tuyết cười hỏi.
Tiểu Bạch gật đầu.
Lúc này Tiểu Vũ cũng bay đến, đậu xuống bờ vai Kinh Như Tuyết, đầu nhỏ của nó khẽ cọ vào gương mặt nàng.
"Ta vẫn đang mò mẫm đây này, phương pháp tu luyện của yêu quái ta cũng không biết, đợi ta nghiên cứu ra con đường tu luyện cho bản thân xong sau đó dạy các ngươi nhé.
Không nên làm phiền sư phụ, cách tu luyện của người không giống những phàm thai như chúng ta đâu.
" Kinh Như Tuyết khẽ vuốt đầu Tiểu Vũ nói.
Hai con thú khẽ gật đầu, sau đó học theo dáng vẻ của Kinh Như Tuyết, ngồi thiền một cách đàng hoàng.
Kinh Như Tuyết nở nụ cười, sau đó tiếp tục nhắm mắt tham ngộ.
Mười phút sau.
Khí tức Kinh Như Tuyết lại tăng lên.
Tu vi tăng lên Linh Hải cảnh tầng tám!Nàng lại đột phá.
Mí mắt Tu Thần trong