- Vũ Tình , ngươi đi ra hát một bài thế nào ?
Trò chuyện chốc lát , Hạo Thiên cùng Lâm Vũ Tình cũng đã có một chút gọi là lẫn nhau hiểu biết.
Hạo Thiên nhìn đi ngang qua hát rong người , không khỏi cười cười nhìn Lâm Vũ Tình hỏi.
Lâm Vũ Tình dù sao cũng là học viện âm nhạc người , ca hát loại này tự tin vẫn là phải có.
Chỉ thấy nàng gật đầu mỉm cười đồng ý.
Thấy vậy Hạo Thiên liền đứng dậy , đi ra nói chuyện với hát rong người kia.
- Xin chào huynh đệ.
- Chào ngươi.
Hát rong nam tử nhìn Hạo Thiên , trong lòng đột nhiên khẩn trương.
Mẹ nó ...!rất đẹp trai.
Dù cho nam nhân cũng không thể không thừa nhận, trước mặt người này xác thực là rất đẹp trai.
Từ dáng vóc , khí chất , đến dung mạo đều là cực phẩm.
Ngay cả giọng nói cũng vô cùng từ tính.
Không công bằng a lão Thiên.
Hát rong nam nhân trong lòng ầm ầm đối với lão thiên gia oán trách.
- Huynh đệ , có thể cho ta mượn bộ ca hát một chút sao ?
Hạo Thiên cười hỏi , sau đó lấy ra một ít tiền đưa cho hắn.
Nam tử hát rong cũng không khách khí , vội vàng liền thu lấy tiền , sau đó đem loa kéo cùng mic hát cho Hạo Thiên.
Bình thường hắn bộ dụng cụ phục vụ ca hát là có thể cho người khác hát miễn phí.
Bây giờ lại còn được tiền , hắn có thể không đáp ứng sao ?
Hạo Thiên đem loa kéo kéo về bên cạnh chỗ ngồi.
Sau đó liền đem mic hát đưa cho Lâm Vũ Tình.
- Ngươi thích nghe bài gì ?
Nhận mic hát , Lâm Vũ Tình nhìn Hạo Thiên cười hỏi.
Ngay sau đó còn tinh nghịch nói thêm :
- Bài khó hát quá ta nhưng hát không được a.
- Ngươi hát bài nào ngươi ưng ý nhất là tốt rồi.
Hạo Thiên cũng cười nói.
Hắn thật sự là đối với âm nhạc không phải là rất yêu thích.
Bình thường thì hay tùy tiện nghe một vài khúc ....!Nhưng mà cũng không biết tên.
Suy nghĩ trong phút chốc , Lâm Vũ Tình liền quay sang nói với người hát rong bài hát , để hắn cho mình bấm nhạc.
Sau đó nàng khẽ nhấp một ngụm nước , hít sâu chuẩn bị hát.
Hạo Thiên nhìn nàng dáng vẻ không khỏi trộm cười.
Quả nhiên là chưa ra trường nữ sinh.
Mới có ở nơi công cộng như thế này chuẩn bị hát , tâm trạng đã có chút căng thẳng như vậy !
Bên ngoài những nữ ca sĩ kia người nào người lấy không phải là đối diện với vài ngàn người đều có thể bình tĩnh tự tin mà hát , mặt không đổi sắc tim không đập nhanh ?
Lúc này Lâm Vũ Tình tiếng ca đã cất lên.
...!
Anh biết rõ em không chỉ đơn giản là thích anh
Trong đôi mắt anh lại không có đáp án em mong muốn
Anh cứ như gần lại như xa thật khiến em phát điên.
Không biết nói như thế nào
Trong lòng mình đang suy nghĩ gì
...!
Lâm Vũ Tình êm tai tiếng ca cất lên , thu hút khá nhiều ánh mắt của những người xung quanh.
Thậm chí không ít người qua đường cũng dừng chân lại , ánh mắt hướng về phía nàng.
...!
Mặc kệ người khác nhìn nhận ra sao
Kiểu con gái chủ động như em đây
Cần biết bao nhiêu dũng khí mới có thể vượt qua sự mập mờ
Làm sao tránh khỏi những lúc khó xử
Anh biết rõ em không chỉ đơn giản là thích anh
Trong đôi mắt anh lại không có đáp án em mong muốn
Anh cứ như gần lại như xa thật khiến em phát điên
Đừng ! Anh đừng đi mà
...!
- Hát hay ....!
- Hay .....!
- ....!
Đợi khi Lâm Vũ Tình hát xong , từ người đầu tiên bắt đầu bộp bộp vỗ tay , sau đó tới người thứ hai ...!
Tiếng khen ngợi , tiếng hoan hô càng lúc càng lớn , càng ngày càng nhiệt liệt.
..
- Mỹ nữ ...!hát không tệ a!
- Không phải đùa giỡn , ngươi giọng hát rất tốt lên đi làm minh tinh ca sĩ a.
- Đúng vậy a, ngươi lớn lên còn như thế đẹp , làm minh tinh khẳng định sẽ nổi.
Không ít những người bốn xung quanh cũng bắt đầu trêu ghẹo Lâm Vũ Tình.
- Cảm