- Thân ái , ngươi muộn như vậy còn đi ra ngoài ?
Qua màn hình điện thoại , Lý Minh Nguyệt khuôn mặt hiếu kỳ nhìn Hạo Thiên hỏi.
- Mua đồ ăn a , ngươi không ở ta nhanh chết đói.
Hạo Thiên đem bên ghế phụ túi đồ xách lên cho nàng nhìn thấy.
Hắn là đã sớm có chuẩn bị sẵn.
Lý Minh Nguyệt ngày nào cũng vậy , cứ đến mười hai giờ đêm là cho Hạo Thiên gọi điện thoại , lại còn là video call loại hình.
Nàng giống như là muốn kiểm tra hắn có hay không ra ngoài làm chuyện xấu xa gì hay không vậy.
Đang dần tiến xa trên con đường cặn bã Hạo Thiên làm sao có thể bất cẩn không chuẩn bị trước.
Từ chỗ Chu Tiểu Kha rời đi sau hắn liền ghé vào một cái cửa hàng tiện lợi 24h mua đồ vật.
- Thân ái , ta rất nhớ ngươi.
- Vậy thì mau lên đây với ta a bảo bối.
Lý Minh Nguyệt giống như mỗi ngày càng thêm đẹp.
Hạo Thiên phát hiện nàng từ dung mạo , khí chất đến biểu cảm ...!Mỗi một nơi đều giống như học sinh đi học vậy , ngày càng tiến bộ , ngày càng xinh đẹp.
Đặc biệt là nàng thân hình , có thể nói là quyến rũ , hấp dẫn vô cùng.
Một cái mười chín tuổi nữ sinh mà thân hình phát triển trình độ đã không chút nào thua kém một cái thành thục ngự tỷ.
Ngày đầu tiên cùng nàng gặp mặt , nàng thân hình có chút gầy gầy , nhưng hiện tại cũng đã đầy đặn vô cùng.
Hiện tại nếu như luận về nhan trị , Lý Minh Nguyệt đã có thể cùng Mộ Khuynh Thành sánh ngang.
Thân hình thậm chí còn so với Mộ Khuynh Thành đẹp hơn rất nhiều.
Mới có vài tháng kể từ khi hai người gặp mặt , Lý Minh Nguyệt biến đổi đã rất lớn.
- Nhưng mà ta còn muốn cùng cha mẹ thêm một chút nữa.
Lý Minh Nguyệt mềm mại dễ nghe thanh âm truyền ra.
- Vậy thì ngươi ở lại cùng cha mẹ thêm một chút.
- Nhưng mà ta nhớ ngươi.
- ...!
Tốt đi.
Hạo Thiên im lặng không nói.
Thực tế đã chứng minh , những lúc Lý Minh Nguyệt như thế này hắn tốt nhất là im lặng.
Bởi vì hắn càng muốn cùng nàng nói , cái vấn đề này lại càng thêm kéo dài.
Giống như lần gần đây nhất Lý Minh Nguyệt đều khóc lên , kinh động cả tới nàng ba mẹ.
Chỉ cần hắn không nói , vài phút sau nàng sẽ tự động chuyển chủ đề , nói sang chuyện khác.
.......................!
Ngày hôm sau buổi sáng , Hạo Thiên liền thuê một chiếc xe tự lái đi tới Diệp Hồng Ngư nhà ở.
Bởi vì Rolls - Royce cho Lưu Ưu Mỹ thuê , ở nhà hai chiếc Lamborghini chỉ được phép ngồi hai người cả tài xế , cho lên hắn không thể không thuê một chiếc xe khác.
( xe đi thuê , sau đó tự mình lái chứ không phải xe có hệ thống tự lái .)
Ngày hôm nay hắn là phải đưa tiễn
Diệp Hồng Ngư cùng tiểu loli Diệp Hồng Linh đi ra sân bay.
Qua Diệp Hồng Linh sự việc hắn liền sắp xếp cho hai người cùng đi du lịch , xả stress cùng hàn gắn lại tình cảm chị em.
Hạo Thiên lái xe hơi đi vào Diệp Hồng Ngư khu nhà ở , liếc mắt liền thấy đang đứng tại trước cửa chờ đợi hai chị em.
- Mới một ngày không thấy , các ngươi lại giống như đẹp lên.
Hạo Thiên mở ra cửa xe đi xuống , cười nhạt nhìn xem hai người.
- Hạo Thiên ca ca ngươi cũng soái hơn.
Hì hì ...!
Tiểu loli Diệp Hồng Linh trước tiên cười nói.
Tiểu nha đầu này ở chị gái trước mặt nhưng ánh mắt vẫn không chút nào che giấu mà hoa si nhìn hắn.
- Ba hoa, ngươi có phải hay không đối những nữ nhân khác đều nói như vậy ?
Diệp Hồng Ngư lườm hắn một cái, bĩu môi nói.
Bất quá, từ khóe miệng nàng lộ ra tiếu dung, có thể thấy được nàng đối với Hạo Thiên khen ngợi vẫn là rất vui vẻ.
- Ta đối với ngươi dạng này thôi a.
Đi thôi , các ngươi lên xe trước.
Hạo Thiên cười cười đi đến bên cạnh hai người , đưa tay cầm lấy hai cái vali , đem bỏ vào cốp xe phía sau.
Diệp Hồng Ngư cùng Diệp Hồng Linh hai chị em cũng không cùng Hạo Thiên khách khí , mở cửa xe liền ngồi vào bên trong.
...................!
Trên xe , nhìn đang nghiêm túc lái xe Hạo Thiên , Diệp Hồng Ngư mở miệng hỏi :
- Hạo Thiên , muốn hay không cùng chúng ta cùng đi ?
- Đúng vậy ca ca , chúng ta hai người đi tốt nhàm chán nha.
Tiểu nha đầu Diệp Hồng Linh cũng xen miệng vào nói.
- Hai người các ngươi đi thôi.
Ta còn có công việc phải xử lý , không đi được.
Hạo Thiên lắc đầu nói.
Kỳ thật hắn cũng không có công việc gì.
Chỉ bất quá hắn là không muốn đi mà thôi.
- Vậy được rồi.
Diệp Hồng Ngư gật gật đầu nói.
Hơn nửa giờ về sau Hạo Thiên ba người liền tới sân bay.
Diệp Hồng Ngư nhìn một chút đồng hồ đeo tay thời gian lại nhìn Hạo Thiên một chút , trong lòng có chút không muốn cùng hắn tách ra.
- Ngươi dưới có hay không muốn cùng chúng ta vào trong ?
Diệp Hồng Ngư nhìn xem ngồi trên ghế lái Hạo Thiên , hỏi.
- Các ngươi sau khi đi vào , ta liền trở về.
- Vậy ngươi nhưng là phải nhớ cho ta gọi điện thoại nha.
Nói xong , cũng mặc kệ ngồi ở phía sau em gái , ngả người qua hôn Hạo Thiên một ngụm.
Nàng vốn chỉ là hôn nhẹ một chút , nhưng đột nhiên cảm giác được eo mình bị xiết chặt, bị một cánh tay ôm gọn