Lý Minh Nguyệt lúc này đứng ở cửa nhà hàng , nàng vừa rồi có gọi cho Hạo Thiên , hiện tại đang chờ hắn tới đón đâu.
- Minh Nguyệt , ngươi thật không đi hát cùng mọi người sao ?
Đứng bên cạnh nàng một người nữ sinh hỏi.
Lý Minh Nguyệt lắc đầu nói :
- Các ngươi đi thôi.
Ta không đi , còn có chút việc riêng nữa.
- Minh Nguyệt ngươi thật sự không đi sao ? Lâu rồi chúng ta không được nghe ngươi ca hát.
Nhớ lúc trước ngươi còn là lớp phó văn nghệ đâu , ngày nào cũng ngồi ở góc sân trường hát.
- Đúng nha , nói tới còn thật hoài niệm chúng ta khi đó đâu !
- Minh Nguyệt , chúng ta một năm mới tụ tập một lần , ngươi còn có việc gì mà không đi cùng mọi người chứ ?
- Đúng vậy....!
- ....!
Lý Minh Nguyệt thấy xung quanh đám bạn học cũ nhao nhao lên , muốn nàng đi cùng.
Nàng chỉ mỉm cười nhẹ nhẹ lắc đầu.
Kít .....!kít
Lúc này một chiếc Audi màu trắng dừng lại ở trước cửa nhà hàng.
Cửa xe mở ra , một người ăn mặc đồ vest đen từ bên trên bước xuống , hắn mỉm cười đi về phía Lý Minh Nguyệt cùng đám bạn học.
- Minh Nguyệt , đã ngươi không đi hát hò , vậy để ta đưa ngươi về.
Mặc vest đen thanh niên nhìn Lý Minh Nguyệt nói.
- Dương Dương , chúng ta còn nghĩ vừa rồi ngươi đi đâu đây , không nghĩ tới là đi lấy xe.
- Dương Dương , xe này là ngươi mới mua sao ? Audi nha , ngươi gần nhất phát tài rồi ?
- Không nghĩ tới ngươi lựa chọn không thi đại học là có lý do.
Hiện tại xem ra là đã có sẵn ý định ....!
Xung quanh đám bạn học lại bắt đầu ồn ào lên , mỗi người một câu không ngừng xuýt xoa , khen ngợi.
Được gọi là Dương Dương người thanh niên thấy mọi người như vậy , trên mặt nụ cười càng thêm đậm , hắn chủ động kéo tay Lý Minh Nguyệt , lần nữa nói :
- Minh Nguyệt , đi thôi.
Ta đưa ngươi về.
Lý Minh Nguyệt đẩy ra hắn cánh tay , ánh mắt vẫn hướng về phía xa xa nhìn , nói :
- Triệu Dương , cảm ơn ngươi ý tốt.
Nhưng mà ta đã có người đón.
Triệu Dương trên mặt nụ cười chậm rãi cứng lại , nhìn nàng xinh đẹp khuôn mặt , giọng điệu sầu não nói :
- Minh Nguyệt , đây là lần thứ ba mươi ngươi từ chối ta.
- Thật xin lỗi , Triệu Dương.
- Minh Nguyệt , ta theo đuổi ngươi lâu như vậy , ngươi thật không có chút nào động lòng sao ?
Xung quanh đám bạn học lúc này lặng im không một tiếng động , chăm chú quan sát hai người.
Dù sao cũng đều là người trưởng thành , biết lúc nào lên nói lúc nào không.
Triệu Dương thấy nàng ánh mắt vẫn nhìn về phía xa xa , trong lòng không khỏi có chút nản lòng , nhưng rất nhanh lại bị nàng xinh đẹp khuôn mặt cho mê đắm , thanh âm có chút cầu khẩn , nói :
- Minh Nguyệt , Ta biết ngươi vẫn chưa có bạn trai , cho ta một cơ hội được không.
Một cơ hội để chăm sóc cho ngươi , yêu thương ngươi.
- Triệu Dương , chúng ta lúc trước đã không thích hợp , hiện tại càng không thích hợp.
Lý Minh Nguyệt lúc này nhìn thẳng Triệu Dương nói.
Mặc dù Triệu Dương cũng thuộc về loại có chút đẹp trai soái khí nam nhân , nhưng nàng trước giờ chỉ coi hắn là bạn.
Trước kia cũng đã vậy , đừng nói tới hiện tại ....!
- Minh Nguyệt , ta sẽ không bỏ cuộc.
Ta tin một ngày nào đó tâ tấm chân tình sẽ đả động được ngươi.
Triệu Dương quật cường nói.
- Triệu Dương ngươi ....!
Lý Minh Nguyệt định nói thêm vài câu , cho hắn từ bỏ ý định.
Dù sao để hắn như vậy , người cuối cùng bi thương vẫn sẽ là hắn.
Nhưng lúc này một chiếc màu trắng xe thể thao xuất hiện trước nàng tầm mắt.
Tiếng động cơ xe gầm gừ hấp dẫn không ít ánh mắt mọi người , ngay cả Triệu Dương cùng đứng xung quanh đám bạn học cũng không ngoại lệ.
- Lamborghini ? Đây chính là Lamborghini.
- Không sai.
Không biết chiếc này đáng giá bao nhiêu tiền.
- Không cần đoán , như chúng ta loại người vài chục năm làm việc cũng không mua nổi.
Đám người lại bắt đầu xôn xao lên.
Màu trắng Lamborghini dừng lại ở bên trên Triệu Dương chiếc Audi.
Cửa xe mở ra , từ bên trên bước xuống một người thanh niên cực kỳ đẹp trai.
Hắn trên thân quần áo mặc dù có chút tùy ý , nhưng lại không chút nào làm mờ đi hắn khí chất.
- Oa ....!Soái ca ....!
- Thật đẹp trai ....!
- ....!
- Không phải chỉ là có chút soái cùng có tiền sao ? Các ngươi có cần phải làm vẻ mặt như vậy không ?
- Đúng vậy .....!
- .....!
Xungtiếng nghị luận không ít , nữ nhân vẻ mặt hoa si , nam nhân thì ánh mắt hâm mộ , ghen tị ...!Đầy đủ.
- A.
Soái ca hướng tới phía chúng ta đi tới.
Đứng cạnh Lý Minh Nguyệt một nữ bạn học nhỏ giọng nói.
Lý Minh Nguyệt bất đắc dĩ nhìn chính mình bạn học cũ , nói :
- Các ngươi bình thường một chút được hay không ? Cứ như chưa nhìn thấy soái ca bao giờ vậy.
Được rồi , ta về trước.
Nói xong hướng về phía người kia đẹp trai nam nhân đi tới.
- A