- Oa.
Không nhìn ra ngươi còn là một phú bà đây ?
Hạo Thiên nhìn trước đỗ bên lề đường một chiếc BMW kiểu dáng thể thao khá đẹp nói.
- Hì hì.
Có phải hay không hiện tại hối hận lúc trước không đồng ý làm bạn trai ta ? Hiện tại đồng ý vẫn còn kịp nha.
Mộ Như Yên nghiêng đầu , cười cười nhìn hắn.
- Ngươi còn chưa tỉnh ngủ ? Vậy về nhà tiếp tục ngủ đi thôi.
Hạo Thiên đẩy đẩy nàng , giả bộ ghét bỏ nói.
- Ngươi cư nhiên ghét bỏ ta.
Ta ...!Ta không muốn sống ....!Ô ....!Ô ...!
Mộ Như Yên hai tay dụi dụi mắt , làm bộ khóc lóc.
- Bớt giả vờ.
Còn không đi có tin hay không ta đổi ý.
Không đi nữa ?
- Hì.
Cho ngươi.
Từ trong túi xách lấy ra chìa khóa xe , sau đó vứt cho Hạo Thiên , nàng hì hì cười nói :
- Lên đường nha.
Thiên Đô trung tâm thương mại thẳng tiến.
Nhìn nàng biểu lộ , hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau đó mở cửa xe ngồi vào ghế lái.
Cài xong dây an toàn , thấy Mộ Như Yên vẫn chưa lên xe.
Hắn không khỏi thò đầu ra ngoài , nói :
- Còn không mau lên xe.
- Ngươi không phải là lên mở cửa xe cho ta sao ?
- Bớt mơ mộng.
Còn không lên là ta đi trước.
Nói xong khởi động xe , giả bộ muốn rời đi.
Mộ Như Yên thấy hắn cứ như vậy đi , nàng vội vàng chạy tới mở cửa , ngồi lên ghế phụ , cong môi lên lẩm bẩm :
- Thối Hạo Thiên , một chút thân sĩ cũng không có.
-----------------+++++++++++-----------------++++++++
Nửa giờ sau Hạo Thiên cùng Mộ Như Yên đi tới Thiên Đô trung tâm thương mại.
Vừa gửi xe xong nàng kéo tay hắn một mạch đi tới một cửa hàng bán đồ ăn vặt.
Nàng có vẻ thường xuyên tới nơi này , rộng lớn như vậy khu thương mại mà có thể một mạch không ngừng nghỉ kéo hắn tới.
Nhìn trước mắt tên cửa hàng , Hạo Thiên buồn bực nói :
- Không phải nói đi mua đồ sao ?
- Ta đột nhiên muốn ăn kem.
Không được sao ?
Mộ Như Yên nói xong kéo tay hắn đi vào.
Gần hai giờ sau.
Nhìn trước mắt vẫn đang tung tăng đi dạo ở mấy cửa hàng đồ ăn vặt Mộ Như Yên.
Hạo Thiên nhịn không được , nói :
- Mộ Như Yên , ngươi có hay không định mua đồ.
Trời đều gần tối.
Mộ Như Yên từ trong cửa hàng cầm ra hai cây kẹo bông , đưa cho hắn một cây , cười nói :
- Đi.
Hiện tại chúng ta liền đi.
Nói xong ôm lấy tay hắn kéo đi.
Lần này nàng đúng là thật đi mua đồ , kéo hắn tới khu bán quần áo.
Dọc đường đi vốn dĩ có chút nhàm chán Hạo Thiên lại phát hiện ra nơi này có không ít mỹ nữ.
Dường như các nàng đặc biệt thích mấy nơi bán quần áo này.
Hắn chỉ cần hơi chăm chú quan sát một chút là lại phát hiện ra một mỹ nữ.
Tuy không phải là cực kỳ xinh đẹp nhưng nếu chấm điểm cũng lọt vào hạng mỹ nữ.
Không có cách nào , thời đại này chỉ cần biết trang điểm , ăn mặc một chút cũng là rất xinh đẹp.
Đi những nơi như thế này mặc dù mệt mỏi nhưng cũng là sướng con mắt.
Mộ Như Yên nhìn thấy hắn không ngừng quan sát bốn phía nữ nhân.
Khó chịu hỏi :
- Ngươi nhìn gì đâu ?
- Mỹ nữ a.
Hạo Thiên thẳng thắn trả lời.
Nam nhân thích mỹ nhân , đây là sở thích của toàn bộ nam nhân , không có gì phải che giấu.
- Các nàng có xinh đẹp hơn ta ?
- Không có a.
- Chân dài hơn ta ?
- Không có.
- Vậy tại sao ngươi không nhìn ta , lại đi nhìn các nàng.
Mộ Như Yên bĩu bĩu môi nói.
Ghen tị ? Đối với chuyện này Hạo Thiên chỉ có thể cười cười.
Mộ Như Yên nàng thuộc về loại cực kỳ xinh đẹp nữ nhân , hắn từ nãy tới giờ quan sát cũng chưa thấy nơi này có cái nữ nhân nào xinh đẹp hơn nàng.
Chỉ là ....!Nam nhân mà ....!
Bất quá hắn nổi lên ý nghĩ muốn trêu chọc nàng , thế là cười nói :
- Các nàng ngực lớn hơn ngươi.
- Ngươi.
....!
Mộ Như Yên tức giận buông tay hắn ra , đứng tại chỗ dậm dậm chân.
Đúng lúc này một nữ nhân khá xinh đẹp đi qua , Mộ Như Yên thấy hắn không ngừng liếc mắt nhìn nữ nhân này bộ ngực.
Nàng không khỏi dơ hai tay , đẩy đẩy mặt hắn về phía mình , phồng má lên , phụng phịu nói :
- Không cho nhìn.
Không cho nhìn.
Hạo Thiên thấy nàng đáng yêu biểu lộ , không khỏi khẽ cười.
Đưa tay xoa xoa đầu nàng , nói :
- Tốt.
Ta không nhìn.
Chúng ta đi thôi.
- Hừ.
Ngươi còn nhìn ta ...!Ta không để ý tới ngươi.
Mộ Như Yên hừ hừ một tiếng , sau đó tiếp tục kéo tay hắn đi.
---------------+++++++++----------------++++++++++++
Trời vừa tối thì Hạo Thiên cũng cưỡi Lamborghini về đến nhà mình.
Cất xe vào Ga-ra sau đó hắn xách hai túi đồ lên nhà.
Bên trong hai túi này là một bộ quần áo cùng một đôi giày.
Cũng không phải do hắn mua , mà là do Mộ Như Yên cưỡng ép mua cho.
Hắn từ chối không được , chỉ có thể nhận lấy.
Vừa vào tới cửa thì thấy Lý Minh Nguyệt đang ngồi ghế xem ti vi.
Như vậy lẽ ra cũng không có gì đáng nói , nhưng mà cô nàng này lại ngồi theo một cái tư thế vô cùng xấu.
Mặc quần áo hầu hết vải vóc đã hơi bị thiếu , lại còn lưng tựa ghế , hai chân vắt vưởng trên mặt bàn.
Lúc này Hạo Thiên chỉ cần hơi chú ý một chút , chắc chắn sẽ thấy được ở bên dưới váy của nàng có gì.
- Này , Lý Minh Nguyệt.
Ngươi cho ta giữ hình tượng một chút, thục nữ , thục nữ đâu ?
Hạo Thiên đi tới ngồi xuống bên