- Tiểu mỹ nữ , chờ ai đâu ?
Hạo Thiên sau khi tới bệnh viện thì thấy Lý Minh Nguyệt đã đợi ở cửa.
Nàng đang cúi đầu nghịch điện thoại , thế là hắn từ trên xe đi xuống cười hỏi.
Lý Minh Nguyệt ngẩng đầu lên thì thấy là hắn , nàng trừng mắt tức giận nói :
- Nhìn xem đều đã mấy giờ , ngươi giờ mới tới đón ta ?
- Vậy ngươi có đi về hay không ?
Hạo Thiên tùy ý hỏi.
Đúng là hắn có lỗi , nhưng là chính là do rượu bia cái kia.
Đúng vậy , hắn hoàn toàn đổ lỗi cho rượu bia.
- Không đi!
Lý Minh Nguyệt trợn mắt nói.
- Vậy hẹn gặp lại a.
Hạo Thiên nghe xong không nói hai lời quay người trở về xe của mình.
- Hạo Thiên , ngươi đứng lại đó cho ta!
Lý Minh Nguyệt tức giận dậm dậm chân.
Cái này hỗn đản làm sai cũng không chịu nhận , không chịu dỗ dỗ mình một chút.
Hạo Thiên ngồi trên xe ấn còi hô :
- Lên xe.
Lý Minh Nguyệt mặc dù tức giận , nhưng vẫn là nhanh chân đi tới , ngồi vào ghế phụ.
Vốn dĩ còn định nói hắn vài câu cho hạ hoả thì Hạo Thiên bất ngờ nhào qua chỗ nàng.
Hai người khuôn mặt thật sát lại gần nhau sau khi , hắn cười nói :
- Ngươi nói a , còn nói ta liền hôn ngươi.
Lý Minh Nguyệt khuôn mặt xấu hổ vù vù đỏ lên.
- Ngươi, ngươi lưu manh!
Hạo Thiên cười xấu xa nói :
- Hắc hắc hắc , dù sao ngươi cũng kêu ta là lưu manh , ta nếu là không biểu hiện một chút , sợ không phải là bôi nhọ lưu manh giới ?
Lý Minh Nguyệt cắn môi , không phục nói :
- Hừ , ngươi có bản lĩnh tới a !
Nghe được nàng như vậy lời nói.
Hạo Thiên làm sao có thể nhẫn , thế là hắn cúi đầu bá đạo hôn môi nàng.
Vì phòng ngừa nàng giãy dụa hắn đưa một chút giữ lấy cổ nàng.
Lý Minh Nguyệt hiện tại đầu óc trống rỗng , hô hấp đều có trở nên kịch liệt.
Nàng trăm triệu không nghĩ tới , hắn thế mà thực sự hôn nàng.
Vừa kịp tỉnh hồn nàng lại cảm giác chính mình hàm răng tựa hồ bị thứ gì cạy ra , sau đó một cái trơn tuột như con cá trạch cùng chính mình lưỡi quấn quýt , cuộn lấy nhau.
- Ngô ....!
Lần đầu tiên được nếm thử loại cảm giác này , Lý Minh Nguyệt cảm thấy rất kỳ quái.
Nhưng thật nhanh nàng liền trầm mê loại cảm giác này , chính mình đầu lưỡi chủ động cuốn lấy lưỡi hắn.
······
Đang trầm mê ở hôn môi cảm giác bên trong Lý Minh Nguyệt đột nhiên cảm giác được một cái tay chui vào quần áo của mình bên trong.
Dưới bụng cảm giác được một loại nóng bỏng khí tức truyền đến , nàng tức khắc cả người run lên.
Mặc dù đã không ít lần bị hắn sờ mó thân thể nàng ở một khắc này còn có một chút khẩn trương , hiện tại vẫn là ban ngày ban mặt , tuy rằng là ở trong xe , nhưng là vẫn như cũ làm nàng cảm thấy xấu hổ , ngượng ngùng không thôi.
Hạo Thiên hai mắt nhìn thoáng qua Lý Minh Nguyệt , phát hiện nàng khuôn mặt đã hồng hào vô cùng.
Dưới loại tình huống này hắn cảm thấy nàng phá lệ kiều diễm.
Thấy như vậy xinh đẹp hình ảnh , Hạo Thiên càng thêm không kềm chế được , trên tay động tác không chỉ có không có đình chỉ , ngược lại càng tiến thêm một bước.
Bàn tay hắn càng thêm hướng lên trên , Lý Minh Nguyệt gắt gao nhắm mắt lại , không dám mở ta một chút.
Cả người thoạt nhìn kiều diễm ướt át vô cùng.
Liền ở Hạo Thiên bàn nhanh tay muốn leo lên ngực nàng thời điểm.
Hắn đột nhiên ngừng lại , đem tay từ bên trong quần áo của nàng rút ra ra.
- Ân ?
Cảm nhận được trên người bàn tay rời khỏi , không biết vì cái gì , Lý Minh Nguyệt thế nhưng có chút thất vọng , trong ánh mắt mang theo một chút mê ly , nghi hoặc nhìn Hạo Thiên.
Giống như muốn hỏi vì sao dừng lại.
Hạo Thiên khẽ giang hai tay ra , sau đó giúp nàng sửa sang lại quần áo.
Không có cách nào , đây cũng không phải là nơi thuận tiện làm việc.
Cứ như vậy đi xuống lời nói hắn dục hoả như thế nào tiêu tan đi.
Hơn nữa ngay trước cổng bệnh viện còn có không ít