- Thối nam nhân , không có một chút nào thương tiếc người ta.
Ở đại chiến kết thúc không lâu , Trương Tâm Anh khôi phục lại một chút khí lực hướng về phía Hạo Thiên hờn dỗi nói.
Vừa rồi tên gia súc này mồm thì nói xem một chút , thế nhưng là cuối cùng lại kích thích nàng.
Năn nỉ nàng tới thêm một lần , Trương Tâm Anh mặc dù có chút đau đớn nhưng vẫn đồng ý.
Kết quả là gần một giờ sau đó mặc cho nàng năn nỉ cầu xin , hắn một chút cũng không có dừng lại ý tứ.
Đợi đến khi nàng cảm tưởng mình như sắp hôn mê hắn mới dừng lại.
Hạo Thiên không nói gì , mà nhìn chằm chằm vào Trương Tâm Anh gương mặt xinh đẹp.
Trương Tâm Anh bị hắn nhìn chằm chằm hồi lâu , nàng có chút ngượng ngùng , đỏ mặt nói:
- Ngươi , ngươi làm gì nhìn ta như vậy?
- Tiểu Anh , hiện tại ngươi bộ dạng này không phải là muốn ta tới lần nữa ?
- Ta .....!Aaaaa
Trương Tâm Anh lúc này mới phát hiện chính mình cũng đang không mảnh vải che thân.
Hét lên một tiếng sau đó vội vàng mặc quần áo.
Chỉ là nàng mặc dù vội nhưng giữa hai chân đau đớn khiến nàng không thể không chậm lại động tác.
- Mặc tạm cái này đi.
Hạo Thiên đem chính mình quần short đưa cho nàng.
Trương Tâm Anh lúc đầu là mặc quần dài bó sát , hiện tại tình cảnh này lời nói mặc quần bó chắc hẳn không quá dễ chịu.
- Vậy ....!Tốt.
Trương Tâm Anh cũng đã thử mặc lại chính mình quần dài , nhưng là thật sự có điểm khó chịu.
Hơn nữa nàng cũng muốn trêu chọc hắn một chút.
Hạo Thiên vốn dĩ là mặc quần short , hiện tại đưa cho nàng lời nói , như vậy hắn ....!Haha.
Nghĩ tới cái này , nàng mặc quần xong lúc khoé miệng không khỏi hiện lên vẻ mỉm cười.
Hạo Thiên mặc xong quần lót lúc cũng phát hiện ra điểm này , vẻ mặt đau khổ nhìn đang cười trộm Trương Tâm Anh.
Nghiến răng nghiến lợi nói :
- Tiểu Anh , ta đưa ngươi trở về.
Thật ra chỗ này cũng cách nhà nàng cửa tiệm không xa , đi vài phút là tới nơi.
Xe dừng lại trước cửa tiệm sau đó Trương Tâm Anh cười cười hỏi :
- Không xuống giúp ta mở cửa xe ?
Hạo Thiên khuôn mặt tối sầm lại , hắn dưới thân hiện tại chỉ có đúng một cái quần lót , xuống mở cửa xe lời nói ....!
- Không đùa ngươi.
Đợi chút nữa ta vào nhà thay đồ rồi trả cho ngươi.
- Không cần , ta hiện tại lái xe về nhà.
Ngươi thân thể không tiện đi lại nhiều.
- Tốt.
Trương Tâm Anh nói xong nghiêng đầu sang ở trên má hắn hôn một ngụm , sau đó mở cửa xe đi xuống.
Hạo Thiên nhìn nàng khập khiễng từng bước nhỏ một đi vào nhà , sau đó hắn mới lái xe rời đi.
Đến nỗi trên xe đồ vật ....!Để ngày mai mang ra chỗ dọn nội thất ....!
.........................!
- Minh Nguyệt , Minh Nguyệt ....!Mau tỉnh dậy a.
Hạo Thiên sau khi trở về nhà , tắm giặt sạch sẽ một lần , sau đó chạy sang phòng Lý Minh Nguyệt đánh thức nàng.
- Để ta ngủ a .....!
- Ngươi có dậy hay không ! Đều nhanh muộn học.
Hạo Thiên cười cười đứng bên cạnh giường , kéo kéo cái chăn của nàng.
Lý Minh Nguyệt nghe được muộn học sau đó từ trong chăn vùng dậy , nhanh như chớp lao vào nhà vệ sinh.
Nhìn nàng bóng lưng , Hạo Thiên nở nụ cười xấu xa.
Với lấy đồng hồ báo thức chỉnh sửa một chút rồi ngay ngắn nằm xuống giường.
Năm phút sau Lý Minh Nguyệt từ trong nhà vệ sinh đi ra , liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức , lại nhìn vẫn nằm trên giường Hạo Thiên , hỏi :
- Ngươi còn không dậy chuẩn bị ? Sắp muộn.
- Minh Nguyệt ngươi đi một mình đi thôi.
Ta có chút mệt , đã gọi điện xin nghỉ.
Hạo Thiên nằm trên giường , một bộ suy yếu nói.
- Vậy ngươi ở nhà nghỉ ngơi a.
Lý Minh Nguyệt gật gật đầu , mở tủ lấy quần áo đi vào nhà vệ sinh thay.
Mười phút sau nàng khoác cặp trên vai , hướng về phía Hạo Thiên vẫy vẫy tay , nói :
- Ta đi trước a.
Ngươi ở nhà nghỉ ngơi , có chuyện gì gọi điện thoại cho ta.
- Tốt.
Hạo Thiên gật đầu , sau đó như nhớ tới điều gì , nói :
- Minh Nguyệt , bên ngoài thời tiết có điểm lạ , ngươi nhớ chú ý an toàn.
- Ồ ...!
Lý Minh Nguyệt gật đầu một cái , sau đó đóng cửa phòng rời đi.
- Hahaaaa
Vài phút sau đó vốn dĩ có bộ dáng suy yếu Hạo Thiên bật cười , cười vô cùng khoái trí.
.......................!
Mười phút sau
- Yaaaa ....!Hạo Thiên.
Lý Minh Nguyệt từ bên ngoài mạnh mẽ đẩy cửa đi vào phòng.
Bộ dạng vô cùng tức giận.
- Minh Nguyệt , ngươi thế nào còn chưa đi ?
Hạo Thiên từ trên giường ngồi dậy , nghi ngờ hỏi.
Mặc dù hắn biểu hiện trấn định vô cùng , nhưng trong lòng lại ngập trời sóng gió.
Vừa rồi hắn chỉ nổi hứng đùa giỡn một cái , hoàn toàn chưa nghĩ tới kết quả.
Bộp !!!!